zēng qiáo
zēng quán
zēng jiǎn
zēng shé
céng jīng
zēng hóng
céng tán
zēng jiá
zēng fù
zēng sī
zēng qióng
zēng zhù
zēng wēng
céng jīng
zēng gǒng
zēng diān
zēng huī
zēng náo
zēng huá
zēng ā
zēng mǐn
zēng shāng
zēng shǐ
zēng zǔ
zēng biāo
zēng yún
zēng yá
zēng yīn
zēng diān
zēng cháo
céng qǔ
zēng lèi
zēng chéng
zēng mén
zēng biāo
zēng jiā
zēng sūn
zēng qīng
zēng chén
zēng shēng
zēng lǐng
céng jīng
zēng bō
zēng yè
zēng shì
zēng kōng
zēng sī
zēng kēng
tōu qīng
cōng qīng
lù qīng
jìng qīng
mèng qīng
xuě qīng
fěn qīng
nán qīng
yǐ qīng
luó qīng
fǎn qīng
dà qīng
miè qīng
zēng qīng
cháng qīng
shā qīng
gàn qīng
dōng qīng
mài qīng
yǎn qīng
miè qīng
dì qīng
jì qīng
fǎn qīng
fàng qīng
bǎng qīng
zhī qīng
jiāo qīng
shā qīng
gē qīng
shí qīng
dòng qīng
wén qīng
huí qīng
yuán qīng
yā qīng
chī qīng
yín qīng
hù qīng
hēi qīng
fā qīng
tiān qīng
cuì qīng
shuǎ qīng
cǎi qīng
lán qīng
tān qīng
bàn qīng
diāo qīng
dòu qīng
bì qīng
kōng qīng
xuē qīng
dǎ qīng
chǎo qīng
guǎn qīng
cí qīng
dì qīng
guǎng qīng
piǎo qīng
mài qīng
diàn qīng
tà qīng
zàng qīng
yā qīng
hǎi qīng
liǔ qīng
xiǎo qīng
hán qīng
shí qīng
yī qīng
hàn qīng
chū qīng
nián qīng
diǎn qīng
yáo qīng
zhā qīng
fó qīng
hái qīng
qín qīng
guàng qīng
tóu qīng
zhú qīng
dēng qīng
cài qīng
dān qīng
biǎn qīng
zǐ qīng
dài qīng
diǎn qīng
kān qīng
lǜ qīng
yǎ qīng
què qīng
pǎo qīng
guǎ qīng
kěn qīng
yū qīng
lì qīng
zhá qīng
pèi qīng
bì qīng
lǐng qīng
qiáo qīng
cuī qīng
bái qīng
chōu qīng
tiě qīng
xiè qīng
chuí qīng
tóng qīng
zī qīng
dǎo qīng
huā qīng
tián qīng
wū qīng
xuán qīng
⒈ 矿产名。色青,可供绘画及化金属用。道士常用为炼丹的药品。
引《管子·山至数》:“秦之明山之曾青,一筴也。”
《荀子·王制》:“南海有羽翮、齿革、曾青、丹干焉。”
杨倞注:“曾青,铜之精,可繢画及化黄金者,出蜀山越嶲。”
唐李白《求崔山人百丈崖瀑布图》诗:“石黛刷幽草,曾青泽古苔。”
明刘基《寒夜曲》:“十二楼开春醉醒,千年断石生曾青。”
明李时珍《本草纲目·金石四·曾青》:“曾,音层,其青层层而生,故名。或云,其生从实至空,从空至层,故曰曾青也。”
1. 指与自己中间隔两代的亲属:曾祖父。曾孙。
2. 古同“增”,增加。
3. 竟,简直,还(hái ):“以君之力曾不能损魁父之丘,如太山、王屋何?”
4. 姓。
青读音:qīng青qīng(1)(形)蓝色或绿色:~天|~苔。(2)(形)黑色。(3)(名)青草或没有成熟的庄稼。(4)(形)比喻年轻:~年。(5)姓。