lín nián
lín zhào
lín chǔ
lín qí
lín wèn
lín zī
lín hǎi
lín chǎn
lín cái
lín chuáng
lín chá
lín xíng
lín liǎo
lín shì
lín chǎng
lín bié
lín wàng
lín mín
lín shì
lín xíng
lín qí
lín jú
lín nì
lín zhàn
lín xià
lín cè
lín kàn
lín shí
lín xìng
lín yǐng
lín shū
lín bǐ
lín xíng
lín tóu
lín wén
lín zhì
lín tuò
lín guó
lín jué
lín shāng
lín jué
lín rén
lín lín
lín zhèn
lín jūn
lín chí
lín lì
lín jiàn
lín mìng
lín cháo
lín wú
lín ān
lín chē
lín fán
lín mó
lín lǚ
lín bī
lín xuān
lín lì
lín gàn
lín zuò
lín jìng
lín tú
lín róng
lín lì
lín chái
lín sàng
lín mó
lín jīn
lín qīn
lín rì
lín jiǎn
lín bìn
lín lǎn
lín nì
lín shēn
lín huà
lín jìn
lín sǐ
lín tǒng
lín tú
lín diào
lín tiào
lín zhǐ
lín chōng
lín wēi
lín zhèng
lín wán
lín nàn
lín jiān
lín wěi
lín xiě
lín xùn
lín xué
lín tiè
lín zhì
lín fēng
lín zhōng
lín běn
lín guān
lín jì
lín zhèng
lín rù
lín jí
lín bēn
lín jué
lín xiǎng
lín yuè
lín yōng
lín méi
lín jī
lín xū
lín shǐ
lín zhí
lín cháng
lín jiàn
lín mò
lín yù
lín piān
lín qiǎn
lín chūn
lín cún
lín shè
lín gù
lín mén
lín sòng
lín biǎo
lín dào
lín ěr
lín zǔ
lín chuān
lín chén
lín shè
lín pén
lín qī
lín fēn
lín jiē
lín àn
lín yù
lín zhǐ
lín jiàn
lín lù
lín tà
lín dāng
lín míng
lín yuè
lín kùn
lín dí
lín jiè
lín gǔ
guài xué
dào xué
jiào xué
bì xué
jǐng xué
qiè xué
hù xué
fěi xué
juě xué
fēng xué
guì xué
cháo xué
zéi xué
jiǎn xué
qiào xué
xì xué
shòu xué
jìn xué
diǎn xué
tóng xué
yíng xué
yǐ xué
bǐng xué
mù xué
shòu xué
lì xué
zuàn xué
fù xué
quán xué
fèng xué
záo xué
yuán xué
dān xué
pì xué
zào xué
kē xué
sǐ xué
hú xué
bèng xué
xià xué
shǔ xué
sǎo xué
tóng xué
dì xué
bèi xué
kū xué
qián xué
fēng xué
jué xué
guàn xué
hǔ xué
luò xué
gēng xué
ěr xué
yǒu xué
yīn xué
luán xué
jié xué
āo xué
zhēn xué
chuān xué
jué xué
xūn xué
dòng xué
xī xué
kuàng xué
shù xué
lóng xué
zǒu xué
qǐn xué
jīng xué
gǒng xué
sān xué
kōng xué
guō xué
dòu xué
ōu xué
zī xué
lín xué
fù xué
jiǎo xué
miào xué
huì xué
dèng xué
qì xué
hán xué
jiāo xué
jīn xué
shù xué
guǎn xué
kǒng xué
kū xué
diǎn xué
mù xué
kuàng xué
kuí xué
⒈ 面对自己的圹穴。
引语出《诗·秦风·黄鸟》:“临其穴,惴惴其慄。”
汉王粲《咏史诗》:“临穴呼苍天,涕下如綆縻。”
晋陶潜《咏三良》:“临穴罔惟迟,投义志攸希。”
⒉ 指面对(别人的)墓穴。有哭悼逝者之意。
引晋潘岳《杨仲武诔》:“临穴永诀,抚櫬尽哀。”
临lín(1)基本义:靠近;对着:靠近;对着(2)(动)来到;到达:光~|苑~|身~其境。(3)(副)将要;快要:~别|~睡|~产。(4)(动)照着字画摹仿:~摹|~贴|~画。(5)(Lín)姓。
穴读音:xué穴xué(1)(名)岩洞;泛指地上或某些建筑物上的坑或孔;动物的窝。(2)(名)墓穴。(3)(名)医学上指人体上可以进行针灸的部位。也叫穴位或穴道。(4)(名)姓。