cáo shěn
cáo gàn
cáo dài
cáo qiū
cáo dòng
cáo shǔ
cáo cāng
cáo mǎ
cáo hǎo
cáo bīng
cáo é
cáo lǚ
cáo qǐ
cáo ǒu
cáo sī
cáo qiū
cáo wǔ
cáo wù
cáo jú
cáo mán
cáo xiè
cáo guān
cáo cháng
cáo lì
cáo ǒu
cáo bèi
cáo yuàn
cáo jù
cáo wèi
cáo wáng
cáo zhǔ
cáo gē
cáo láng
cáo liú
cáo è
cáo shǔ
cáo gōng
cáo shè
cáo mù
cáo dǎng
cáo sūn
cáo xī
cáo nán
cáo shì
chén é
guó é
shuāng é
sān é
qí é
qín é
gōng é
wā é
dài é
miào é
yáo é
pín é
yuè é
sù é
yù é
èr é
jiāo é
héng é
héng é
yān é
miáo é
yún é
jīn é
wú é
cuì é
guì é
qiū é
jiāng é
mò é
yáng é
kuā é
líng é
qīng é
qióng é
yǐng é
qīng é
cáo é
huáng é
lì é
wū é
shuāng é
dǐng é
xī é
cháng é
dì é
xiān é
xīng é
cháng é
róu é
nǚ é
chǔ é
jiāo é
hán é
xíng é
yàn é
东汉时会.稽郡·上虞县人。相传其父五月五日迎神,溺死江中,尸骸流失。
⒈ 东汉时会稽郡上虞县人。相传其父五月五日迎神,溺死江中,尸骸流失。 娥年十四,沿江哭号十七昼夜,投江而死。世传为孝女。参阅《后汉书·列女传·孝女曹娥》、《世说新语·捷悟》刘孝标注引晋虞预《会稽典录》。
引清王端履《重论文斋笔录》卷四:“苗山窆石共千古,是时黄绢无曹娥。”
鲁迅《朝花夕拾·后记》:“曹娥的投江觅父,淹死后抱父尸出,是载在正史,很有许多人知道的。”
人名。(西元130~143)东汉上虞人。其父溺死于江中,不得尸骸。娥时年十四,沿江号哭十七昼夜,投江而死。经五日,抱父尸浮出。世传为孝女。
曹cáo(1)(名)〈书〉辈:吾~|尔~。(2)(名)古代分科办事的官署。(3)(名)周朝国名;在今山东西部。(4)(名)姓。
娥读音:é娥é(1)(名)美女:宫~。(2)(形)美好:~眉 。