hán shòu
hán fàn
hán yuè
hán qíng
hán xìn
hán péng
hán féng
hán tán
hán lú
hán xú
hán zhāng
hán āi
hán mèng
hán lú
hán yù
hán fēng
hán guó
hán é
hán fēi
hán zhōng
hán zǐ
hán xiāng
hán yǔ
hán bēi
hán xiān
hán bēi
hán yuàn
hán kāng
hán shī
hán zhòng
hán xiāng
hán bái
hán píng
hán péng
hán dié
hán dié
hán dù
hán wèi
hán lìng
hán liào
hán liǔ
hán ōu
hán cái
hán liú
hán mǎ
qīng é
héng é
qióng é
yuè é
mò é
yǐng é
miáo é
yáo é
qí é
lì é
yàn é
jiāng é
chén é
wā é
yún é
qīng é
jiāo é
xī é
kuā é
líng é
jiāo é
wū é
cháng é
cháng é
shuāng é
huáng é
miào é
hán é
dài é
xiān é
yān é
shuāng é
jīn é
chǔ é
qiū é
cáo é
dì é
èr é
xíng é
xīng é
róu é
nǚ é
sān é
guó é
cuì é
yáng é
dǐng é
pín é
sù é
guì é
wú é
héng é
yù é
qín é
gōng é
⒈ 相传为古代韩国的善歌者。
引《列子·汤问》“昔韩娥东之齐,匱粮,过雍门,鬻歌假食,既去,而餘音绕梁欐,三日不絶。” 张湛注:“﹝韩娥﹞韩国善歌者也。”
后因以“韩娥”指善歌者。亦借指歌妓。 隋江总《宛转歌》:“金樽送曲韩娥起,玉柱调絃楚妃叹。”
唐沉亚之《答冯陶书》:“闻古之韩娥,其歌也,能易哀乐,变林籟,则有是也。”
明陈汝元《金莲记·弹丝》:“当筵调笙弄簫,羞杀我韩娥苏小。”