bìng biān
bìng wǎng
bìng shí
bìng bǎng
bìng rì
bìng cún
bìng gēng
bìng hé
bìng zhēn
bìng hán
bìng zuò
bìng shì
bìng suí
bìng gé
bìng jiá
bìng chǎn
bìng tūn
bìng àn
bìng gài
bìng còu
bìng jìn
bìng xīn
bìng liè
bìng xī
bìng lǒng
bìng zhì
bìng chéng
bìng hòu
bìng lián
bìng shì
bìng fā
bìng bīng
bìng mìng
bìng zhì
bìng dāng
bìng fù
bìng zǎi
bìng chuáng
bìng guǐ
bìng qiě
bìng mén
bìng fēng
bìng qín
bìng chēng
bìng xiàn
bìng shā
bìng dì
bìng jià
bìng chí
bìng lì
bìng jū
bìng chǔ
bìng wén
bìng gū
bìng shè
bìng yán
bìng yòng
bìng jiè
bìng chuán
bìng jiān
bìng tǔ
bìng gǔ
bìng dié
bìng yuán
bìng shǒu
bìng sāi
bìng liú
bìng gòu
bìng dié
bìng qū
bìng fàng
bìng mào
bìng míng
bìng chuán
bìng tóng
bìng jié
bìng zhòng
bìng wù
bìng jiān
bìng rán
bìng huǒ
bìng dì
bìng zhí
bìng bǐ
bìng rù
bìng jiǎn
bìng zhōu
bìng yì
bìng pái
bìng xíng
bìng lì
bìng bāo
bìng kē
bìng yù
bìng jiǎn
bìng lián
bìng jù
bìng xù
bìng juàn
bìng qīn
bìng lín
bìng tóu
bìng pèi
bìng lǘ
bìng lì
bīng dāo
bìng shì
bìng jǔ
bìng ǒu
⒈ 指两朵花并排地长在同一个茎上。
引骆宾基《午睡的时候》:“那围裙是蓝布的,四周扎着缝,在当中用白线勾着两朵并蒂的大牡丹。”
⒉ 並蒂:亦作“并蔕”。 两朵花或两个果子共一蒂。
引唐杜甫《进艇》诗:“俱飞蛺蝶元相逐,並蒂芙蓉本自双。”
宋陆游《或遗木瓜有双实者香甚戏作》诗:“宣城绣瓜有奇香,偶得並蒂置枕傍。”
《镜花缘》第一回:“同一梅花,有緑萼、硃砂之异;同一莲花,有重臺、並蒂之奇。”
⒊ 比喻男女合欢或夫妇恩爱。
引唐皇甫松《竹枝》词之三:“芙蓉並蔕一心连,花侵隔子眼应穿。”
明杨珽《龙膏记·错媾》:“乐事生平佔,天从人愿,芙蓉並蒂,兔丝不断。”
清李渔《慎鸾交·赠妓》:“有话须陈,並蒂分房各有根。”
两朵花长在同一个花萼上。《初刻拍案惊奇.卷一七》:「内中有两个女子,双鬟高髻,并肩而立,丰神绰约,宛如并蒂芙蓉。」《红楼梦.第六二回》:「你有夫妻蕙,我这里倒有一枝并蒂菱。」也作「并蔕」。
1. 合在一起:并拢。合并。兼并。
2. 一齐,平排着:并驾齐驱。并重(zhòng )。并行(xíng )。
3. 连词,表平列或进一层:并且。
4. 用在否定词前,加强否定的语气,表不像预料的那样:并不容易。
蒂读音:dì蒂dì(名)瓜、果等跟茎、枝相连的部分:~把儿(bàr)。