bìng gū
bìng shè
bìng dié
bìng lián
bìng zhì
bìng yòng
bìng rán
bìng rì
bìng shí
bìng yán
bìng yù
bìng qū
bìng qiě
bìng shì
bìng pái
bìng chí
bìng huǒ
bìng bāo
bìng lǒng
bìng chǔ
bìng gé
bìng dié
bìng bǎng
bìng fàng
bìng kē
bìng jiá
bìng shā
bìng qīn
bìng chuáng
bìng suí
bìng zhōu
bìng zhí
bìng chuán
bìng ǒu
bìng guǐ
bìng zhēn
bìng zhòng
bìng còu
bìng lín
bìng yuán
bìng dì
bìng tóu
bìng liú
bìng chēng
bìng hán
bìng jiān
bìng chuán
bìng gǔ
bìng hòu
bìng wù
bìng fēng
bìng xīn
bìng tóng
bìng biān
bìng zhì
bìng sāi
bìng fā
bìng xī
bìng lián
bìng wén
bìng gài
bìng liè
bìng jù
bìng wǎng
bìng àn
bìng xiàn
bìng jìn
bìng qín
bìng lǘ
bìng tūn
bìng jū
bìng bīng
bìng jié
bìng lì
bìng xù
bīng dāo
bìng mào
bìng mìng
bìng xíng
bìng pèi
bìng dāng
bìng shǒu
bìng zǎi
bìng míng
bìng zuò
bìng mén
bìng jiǎn
bìng bǐ
bìng jiǎn
bìng jiān
bìng shì
bìng chǎn
bìng jià
bìng chéng
bìng tǔ
bìng juàn
bìng rù
bìng lì
bìng gēng
bìng jiè
bìng hé
bìng shì
bìng jǔ
bìng lì
bìng dì
bìng gòu
bìng yì
bìng cún
bìng fù
⒈ 古代取箭的工具。
引《周礼·夏官·射鸟氏》:“射则取矢,矢在侯高,则以并夹取之。”
郑玄注:“矢著侯高,人手不能及,则以并夹取之。并夹,鍼箭具。”
侯,箭靶。 《文选·张衡<东京赋>》:“并夹既设,储於广庭。”
薛综注:“并夹,钳矢者。”
1. 合在一起:并拢。合并。兼并。
2. 一齐,平排着:并驾齐驱。并重(zhòng )。并行(xíng )。
3. 连词,表平列或进一层:并且。
4. 用在否定词前,加强否定的语气,表不像预料的那样:并不容易。
夹读音:jiā,jiá,gā[ jiá ]1. 两层的衣服:夹衣。夹被。