bìng lǘ
bìng lián
bìng shì
bìng shì
bìng yòng
bīng dāo
bìng mìng
bìng pái
bìng rì
bìng yù
bìng bǐ
bìng jiǎn
bìng gé
bìng wǎng
bìng xù
bìng rù
bìng míng
bìng gài
bìng kē
bìng jiān
bìng xīn
bìng shā
bìng jù
bìng liè
bìng liú
bìng dì
bìng jiá
bìng cún
bìng xiàn
bìng lì
bìng shè
bìng gēng
bìng dì
bìng fā
bìng qīn
bìng chǔ
bìng juàn
bìng lián
bìng jiè
bìng rán
bìng chǎn
bìng xī
bìng mén
bìng ǒu
bìng chí
bìng hòu
bìng wén
bìng bīng
bìng tóng
bìng shì
bìng jiān
bìng jū
bìng fàng
bìng bǎng
bìng hé
bìng tūn
bìng hán
bìng gǔ
bìng sāi
bìng chēng
bìng zuò
bìng dié
bìng xíng
bìng jìn
bìng zhí
bìng àn
bìng biān
bìng yì
bìng yuán
bìng zhì
bìng guǐ
bìng jià
bìng chéng
bìng còu
bìng shí
bìng shǒu
bìng zhì
bìng lì
bìng qín
bìng huǒ
bìng zhēn
bìng lín
bìng jiǎn
bìng pèi
bìng tóu
bìng fù
bìng suí
bìng gū
bìng fēng
bìng zǎi
bìng chuán
bìng qū
bìng tǔ
bìng qiě
bìng mào
bìng yán
bìng dié
bìng jǔ
bìng lǒng
bìng chuán
bìng gòu
bìng wù
bìng zhōu
bìng zhòng
bìng chuáng
bìng lì
bìng jié
bìng dāng
bìng bāo
rù jiān
tuí jiān
qián jiān
kǎn jiān
xián jiān
guò jiān
bǐ jiān
lián jiān
xié jiān
jià jiān
suí jiān
tè jiān
sǒng jiān
dài jiān
tú jiān
tún jiān
jí jiān
āi jiān
xuē jiān
tuō jiān
qǐ jiān
shì jiān
dié jiān
píng jiān
cī jiān
pián jiān
yuān jiān
bì jiān
hè jiān
diàn jiān
xī jiān
pāi jiān
huáng jiān
lí jiān
lián jiān
tái jian
tuó jiān
shàng jiān
tí jiān
dié jiān
yǔn jiān
xī jiān
cā jiān
jiá jiān
zhuǎn jiān
piān jiān
yī jiān
fù jiān
qí jiān
dā jiān
pèi jiān
shēng jiān
gōng jiān
tà jiān
diàn jiān
mó jiān
bìng jiān
hù jiān
tǎn jiān
xiè jiān
pī jiān
zhì jiān
zī jiān
chéng jiān
bù jiān
tāi jiān
yín jiān
bìng jiān
huàn jiān
gǒng jiān
yǔ jiān
chēng jiān
并肩bìng jiān
1. 肩[.好工具]并肩地挨着。
例吾与汝并肩携手。——清·林觉民《与妻书》英side by side; shoulder to shoulder; abreast;2. 比喻团结合作,行动一致。
⒈ 并肩。参见“并肩”。
引王西彦《病人》:“当我们并肩在小街尽头的小丘旁边坐下来时,他的激情还没有过去。”
袁静《伏虎记》第一回:“﹝他们﹞一面谈着,一面并肩走着。”
⒉ 比喻行动一致,共同努力。
引魏巍《东方》第二部第一章:“我相信,时间不会很长,我们就会在一起并肩作战。战局一定会扭过来的!”
併肩:比肩;并列。比喻行动一致。 《汉书·田儋传》:“横始与汉王俱南面称孤,今汉王为天子,而横乃为亡虏,北面事之,其媿固已甚矣。又吾亨人之兄,与其弟併肩而事主,纵彼畏天子之詔,不敢动摇,我烛不媿於心乎?”
《后汉书·马援传》:“今者归老,更欲低头与小儿曹共槽櫪而食,併肩侧身於怨家之朝乎?”
並肩:1.肩挨着肩。 宋向子諲《鹧鸪天》词:“垂玉筯,下香阶,并肩小语更兜鞋。”
《金瓶梅词话》第二七回:“两人并肩而行。”
清沉复《浮生六记·闺房记乐》:“合卺后,并肩夜膳。”
并,现写作“并”。 艾青《乌珠穆沁马》诗:“现在猎人聚精会神,和那匹马并肩前进,他伸出了套马杆子,想把马头一下套进。”
⒊ 同列。
引《史记·田儋列传》:“且吾亨人之兄,与其弟并肩而事其主,纵彼畏天子之詔,不敢动我,我独不愧於心乎?”
《后汉书·隗嚣传》:“今俊乂并会,羽翮并肩, 望无耆耉之德,而猥託宾客之上,诚自愧也。”
《南史·恩倖传·陆验》:“鸣珮珥貂,并肩英彦。”
⒋ 同等。
引明刘基《楚人伐郑公子遂会晋人》:“至于来聘之役,遂进楚而称子,以蛮荆之得齐晋并肩,自此始也。”
《红楼梦》第四六回:“过一年半载,生个一男一女,你就和我并肩了。”
⒌ 比喻同时。
引唐柳宗元《<杨评事文集>后序》:“虽古文雅之盛世,不能并肩而生。”
肩挨著肩,并排。
如:「并肩作战」、「并肩奋斗」。
1. 合在一起:并拢。合并。兼并。
2. 一齐,平排着:并驾齐驱。并重(zhòng )。并行(xíng )。
3. 连词,表平列或进一层:并且。
4. 用在否定词前,加强否定的语气,表不像预料的那样:并不容易。
肩读音:jiān肩jiān(1)(名)肩膀:两~|并~。(2)(动)担负:息~|身~大任。