mù fū
mù qū
mù shì
mù cǎo
mù shī
mù dīng
mù zǐ
mù cháng
mù nú
mù xiào
mù yuàn
mù tián
mù gē
mù shī
mù dào
mù chú
mù ér
mù shǒu
mù fù
mù yáng
mù dú
mù qí
mù shù
mù mǎ
mù yǔ
mù cuì
mù yú
mù tóng
mù xīn
mù fàng
mù suǒ
mù shù
mù yǎng
mù xù
mù bāo
mù qún
mù dì
mù shēn
mù chǎng
mù chǎng
mù zhǔ
mù gōng
mù jiān
mù mín
mù lìng
mù qún
mù cáo
mù sī
mù zì
mù mí
mù gōng
mù niú
mù yè
mù dī
mù yě
mù rén
mù dí
mù bó
mù sù
mù hù
mù quǎn
mù zǎi
mù zhèng
mù guī
mù xiāng
liàng fàng
chǔ fàng
zhù fàng
miǎn fàng
xián fàng
mó fàng
zhuī fàng
shū fàng
gāi fàng
yǎ fàng
yuǎn fàng
ào fàng
zì fàng
cū fàng
bó fàng
pì fàng
kuān fàng
héng fàng
kāi fàng
xià fàng
bìn fàng
hūn fàng
bì fàng
xióng fàng
fā fàng
jiāo fàng
xié fàng
chì fàng
rèn fàng
sù fàng
mài fàng
liú fàng
yě fàng
tóu fàng
qiān fàng
dào fàng
lún fàng
zhú fàng
pù fàng
qiū fàng
yùn fàng
xǐ fàng
zhì fàng
fēi fàng
juān fàng
qū fàng
fèi fàng
dùn fàng
yān fàng
luàn fàng
lǎn fàng
zhōng fàng
shū fàng
shě fàng
shì fàng
chāo fàng
bāo fàng
làn fàng
àn fàng
zhàn fàng
chù fàng
shē fàng
cún fàng
sì fàng
bō fàng
gāo fàng
cóng fàng
hóng fàng
áo fàng
sōng fàng
sàn fàng
ào fàng
shè fàng
jiǎn fàng
shǎn fàng
dài fàng
qí fàng
háo fàng
sòng fàng
yì fàng
zòng fàng
tíng fàng
tǔ fàng
wài fàng
shěn fàng
xiě fàng
shuā fàng
xiào fàng
rán fàng
hān fàng
yóu fàng
lún fàng
chén fàng
liú fàng
piě fàng
kuáng fàng
mó fàng
dàn fàng
bèng fàng
bēn fàng
pái fàng
jí fàng
kūn fàng
píng fàng
kāi fàng
chéng fàng
yí fàng
mù fàng
qiú fàng
tōng fàng
mǎi fàng
jiǎn fàng
xiāng fàng
chí fàng
kuàng fàng
píng fàng
shēng fàng
tiān fàng
ráo fàng
dài fàng
shè fàng
xiōng fàng
ān fàng
sā fàng
yōu fàng
chú fàng
míng fàng
jì fàng
zhǎn fàng
bìng fàng
shì fàng
juān fàng
huī fàng
zhī fàng
hóng fàng
tuō fàng
chū fàng
shī fàng
jiě fàng
jué fàng
yú fàng
tuì fàng
zuì fàng
làng fàng
jīn fàng
nù fàng
tuí fàng
dài fàng
tān fàng
yín fàng
lù fàng
zì fàng
yī fàng
xū fàng
biǎn fàng
diǎn fàng
bǎi fàng
⒈ 把牲畜放到草地里吃草和活动。
引《旧唐书·宪宗纪上》:“乙卯,畿内军镇牧放,駙马贵族略获,并不得带兵仗,恐杂盗也。”
宋曾巩《青云亭闲坐》诗:“牧放手幽鞭,耕锄躬瘦陇。”
郝斯力汗《阿吾勒的春天》二:“他对自己牧放的每只牲畜知道得就像自己的十个手指头一样。”
放牲畜到草地里去吃草和活动。
牧mù(动)放牧;畜牧:~草|~场|~奴|~人|~羊|~业。
放读音:fàng放fàng(1)(动)解脱约束:释~。(2)(动)任意;随便:~任。(3)(动)发出:~光。(4)(动)扩展:~大。(5)(动)搁;置:~在桌子上。(6)(动)古指把人驱逐到边远的地方:流~。