bó xiǎn
bó fù
bó kān
bó chuán
bó zá
bó chuǎn
bó xī
bó jī
bó cí
bó luò
bó zhā
bó huí
bó yùn
bó jié
bó shěn
bó jiǎo
bó chì
bó yìng
bó cuò
bó jī
bó róu
bó xiá
bó jiū
bó lùn
bó háng
bó gū
bó chì
bó zhēng
bó zǔ
bó luò
bó shū
bó nàn
bó jùn
bó yì
bó wèn
bó dá
bó ké
bó yì
bó wéi
bó dǎo
bó dòu
bó dàn
bó zhèng
bó qū
bó fàng
bó lì
bó luàn
bó wén
bó fèi
bó lè
bó zhì
bó mǎ
bó bǎng
bó lì
bó xuǎn
bó làn
bó luò
bó biàn
bó yīn
bó hái
bó zé
bó luò
bó yáo
bó zǐ
bó rǒng
bó bàng
bó shí
bó liú
bó huàn
bó lóng
bó cǎi
bó àn
bó zuǐ
bó huǒ
bó bǎng
ào fàng
zòng fàng
kāi fàng
ráo fàng
yě fàng
xié fàng
yuǎn fàng
jiǎn fàng
chí fàng
nù fàng
pù fàng
mó fàng
liú fàng
chāo fàng
kuān fàng
cū fàng
shěn fàng
miǎn fàng
shēng fàng
biǎn fàng
yì fàng
zhì fàng
kuáng fàng
gāo fàng
hóng fàng
chǔ fàng
juān fàng
qū fàng
ān fàng
xiāng fàng
yí fàng
làn fàng
cún fàng
kāi fàng
juān fàng
áo fàng
mài fàng
dài fàng
tóu fàng
xià fàng
bō fàng
àn fàng
bìng fàng
lǎn fàng
yóu fàng
zì fàng
tān fàng
shè fàng
kūn fàng
xián fàng
jīn fàng
bì fàng
shě fàng
wài fàng
chù fàng
zhī fàng
jì fàng
hóng fàng
yín fàng
shē fàng
yōu fàng
tuí fàng
fēi fàng
zhù fàng
jiāo fàng
hān fàng
zhǎn fàng
cóng fàng
kuàng fàng
jué fàng
sì fàng
bǎi fàng
xiào fàng
jiǎn fàng
shī fàng
tǔ fàng
gāi fàng
chì fàng
jí fàng
shǎn fàng
yī fàng
zì fàng
pái fàng
rán fàng
rèn fàng
shì fàng
zhuī fàng
shū fàng
luàn fàng
liàng fàng
chú fàng
zuì fàng
mù fàng
fā fàng
shuā fàng
tíng fàng
dàn fàng
shū fàng
tōng fàng
sàn fàng
tuō fàng
bèng fàng
lù fàng
zhōng fàng
sā fàng
yú fàng
dùn fàng
chéng fàng
diǎn fàng
xiōng fàng
qiū fàng
lún fàng
yùn fàng
yān fàng
xǐ fàng
zhàn fàng
píng fàng
qiú fàng
sù fàng
liú fàng
háo fàng
chén fàng
piě fàng
hūn fàng
xióng fàng
sōng fàng
ào fàng
huī fàng
dài fàng
tuì fàng
sòng fàng
shì fàng
mó fàng
mǎi fàng
jiě fàng
héng fàng
shè fàng
qí fàng
pì fàng
dào fàng
xiě fàng
xū fàng
làng fàng
chū fàng
bēn fàng
píng fàng
míng fàng
bāo fàng
dài fàng
fèi fàng
tiān fàng
zhú fàng
yǎ fàng
bìn fàng
qiān fàng
lún fàng
bó fàng
⒈ 亦作“駮放”。谓科举时代否定已发榜公布的中式者而贬黜之。
引唐封演《封氏闻见记·制科》:“今员外吹毛求瑕,务在駮放,则小人也却寻归路。”
《资治通鉴·唐僖宗广明元年》:“尝谓优人石野猪曰:‘朕若应击毬进士举,须为状元。’对曰:‘若遇尧舜作礼部侍郎,恐陛下不免駮放。’”
胡三省注:“駮,纠駮也。放,黜也。”
宋洪迈《容斋随笔·进士试题》:“唐穆宗长庆元年,礼部侍郎钱徽知举,放进士郑朗等三十三人。后以段文昌言其不公,詔中书舍人王起,知制誥白居易重试,驳放卢公亮等十人,贬徽江州刺史。”
明即空观主人《<二刻拍案惊奇>小引》:“虽现稗官身为説法,恐维摩居士知贡举,又不免驳放耳。”
清恽敬《祭张皋文文》:“春官駮放,归途载阻,共职四门,艰屯可数。”
驳bó(1)(动)指出对方的意见不合事实或没道理;说出自己的意见;否定别人的意见:批~|反~。(2)(形)〈书〉一种颜色夹杂着别种颜色;不纯净:斑~。(3)(动)驳运:起~|~卸。(4)(名)驳船;没有动力装置;由拖轮拉着或推着行驶的船:铁~。(5)(动)〈方〉把岸或堤向外扩展。
放读音:fàng放fàng(1)(动)解脱约束:释~。(2)(动)任意;随便:~任。(3)(动)发出:~光。(4)(动)扩展:~大。(5)(动)搁;置:~在桌子上。(6)(动)古指把人驱逐到边远的地方:流~。