shǎo lái
shǎo bó
shǎo tíng
shǎo cháng
shào yáng
shǎo bái
shǎo gē
shǎo jiàn
shào xūn
shǎo zhǐ
shǎo dì
shǎo rì
shǎo lín
shǎo shù
shǎo wén
shǎo sī
shào nǎi
shǎo róng
shǎo jiǔ
shǎo zì
shǎo rén
shǎo bǎo
shǎo gōng
shào ér
shǎo shèn
shǎo xǔ
shǎo chǐ
shǎo kè
shǎo yáng
shǎo chú
shào gōng
shǎo zhuàng
shào chéng
shǎo dié
shào cái
shǎo nèi
shǎo qiǎn
shǎo fēi
shǎo jùn
shào kāng
shào nán
shǎo qǐng
shǎo jùn
shào zhuàng
shǎo shǎo
shǎo zuò
shǎo duō
shào fǔ
shǎo shuō
shào nián
shǎo huì
shǎo bié
shǎo yù
shào hào
shào ài
shǎo yǐn
shǎo yé
shǎo zhèng
shǎo yú
shǎo qīng
shǎo qiàn
shǎo ǒu
shǎo wēi
shǎo shā
shǎo yān
shào nǚ
shǎo guǎng
shǎo qì
shǎo xíng
shǎo fù
shǎo xiá
shǎo lǐ
shǎo jūn
shǎo è
shǎo fù
shǎo dài
shǎo chà
shào qī
shǎo nèn
shǎo zuò
shǎo líng
shào wèi
shǎo fù
shǎo kě
shǎo lì
shǎo bù
shǎo jiàn
shǎo mǔ
shào ye
shǎo xuǎn
shǎo xū
shǎo liàng
shào jiàng
shào dì
shǎo sè
shào zhǎng
shǎo yǒu
shào xiǎo
shǎo hào
shǎo qì
shǎo fù
shǎo lěi
shào shuài
shǎo kuǎn
shǎo jìn
shǎo yǒu
chū qī
guǎ qī
shù qī
fū qī
yàn qī
yù qī
jūn qī
qiān qī
nǚ qī
piān qī
xián qī
shēng qī
shuāi qī
shān qī
pàn qī
qǔ qī
hūn qī
xuán qī
xiǎo qī
hòu qī
qì qī
qióng qī
yán qī
qǐ qī
shuāng qī
hóng qī
cūn qī
shǒu qī
yì qī
xiào qī
gù qī
páng qī
tóu qī
xià qī
chù qī
rén qī
méi qī
guǐ qī
diǎn qī
xié qī
rén qī
dí qī
jiāo qī
shào qī
guī qī
cì qī
yí qī
lái qī
bàng qī
zhèng qī
fà qī
chū qī
lìng qī
qián qī
jīng qī
pìn qī
běn qī
⒈ 妾。 《后汉书·董卓传》:“卓朝服升车,既而马惊堕泥,还入更衣。其少妻止之。
引卓不从,遂行。”
清赵翼《陔馀丛考·如夫人小妻傍妻下妻少妻庶妻》:“妾又谓之少妻。”
⒉ 年轻的妻子。
引刘亚舟《男婚女嫁》第三七章:“一天夜晚,孀寡林家,正然是老妇哭儿子,少妻想丈夫, 许大马棒属下的一股匪徒闯进来。”
1. 年纪轻或年轻人:少年。少女。少壮(年轻力壮)。
2. 古代辅佐长官的副职:少傅。少保。
3. 次级的:少校。少将(jiàng )。
4. 姓。
妻读音:qī,qì[ qī ]1. 男子的配偶:妻子。妻室(指妻子)。妻小(妻子和儿女)。妻离子散。