mài gōng
mài chūn
mài kè
mài zhèn
mài zǔ
mài mìng
mài dǎo
mài běn
mài kè
mài fù
mài zhé
mài fàng
mài wén
mài shēn
mài yùn
mài huāng
mài kē
mài zhàng
mài jì
mài yín
mài fù
mài zhòng
mài cái
mài huò
mài pó
mài zuò
mài méng
mài shù
mài měng
mài lú
mài píng
mài hūn
mài shé
mài qì
mài chū
mài xiàng
mài qǐng
mài kǒu
mài fàn
mài kōng
mài yù
mài jué
mài qīng
mài jīn
mài yǒu
mài qián
mài xiū
mài qīng
mài jiā
mài mǎi
mài ēn
mài huā
mài yào
mài zuǐ
mài lín
mài guà
mài wǔ
mài yōng
mài sī
mài fǎ
mài yù
mài huì
mài jià
mài bǐng
mài jiāo
mài fāng
mài gěi
mài píng
mài chāng
mài zhū
mài xiè
mài xiào
mài zéi
mài tú
mài dù
mài yì
mài què
mài lú
mài fù
mài pū
mài hūn
mài chǎng
mài luàn
mài yù
mài guì
mài diǎn
mài miǎn
mài qiǎo
mài shì
mài yì
mài zhàng
mài è
mài dāi
mài quàn
mài yōng
mài nong
mài zū
mài bīng
mài néng
mài quē
mài duàn
mài zhí
mài guāi
mài gōng
mài táng
mài qiào
mài zhì
mài quán
mài zhǔ
mài huò
mài jiàng
mài jiāng
mài yǎn
mài hǎo
mài jìn
mài jiān
mài jiàn
mài guān
mài kùn
mài chàng
mài yuē
mài lǎn
mài dān
mài liǎn
mài ào
mài chěng
mài sǐ
mài wǔ
mài lǎo
mài wēi
mài guó
mài shé
mài jué
mài tí
mài shǒu
mài yù
mài qíng
mài bǔ
mài lì
mài dǐ
⒈ 《晋书·王猛传》:“﹝王猛﹞少贫贱,以鬻畚为业,尝货畚於洛阳,乃有一人贵买其畚,而云无直,自言家去此无远,可随我取直。 猛利其贵而从之,行不觉远,忽至深山,见一父老……有一人引猛进拜之,父老曰:‘ 王公何缘拜也!’乃十倍偿畚直,遣人送之。
引猛既出,顾视,乃嵩高山也。”
后因以“卖畚”为典实。 唐李白《留别王司马嵩》诗:“呼鹰过上蔡,卖畚向嵩岑。”
卖mài(1)(动)拿东西换钱(跟‘买’相对):把余粮~给国家。(2)(动)为了自己出卖祖国或亲友:~国|~国求荣。(3)(动)尽量用出来;不吝惜:~劲儿|~力气。(4)(动)故意表现在外面;让人看见:~功|~弄。(5)(量)旧时饭馆中称一个菜为一卖:一~炒腰花。
畚读音:běn畚běn(1)(名)簸箕。(2)(动)用簸箕撮。