zhān guà
zhàn jué
zhàn fáng
zhàn bǎn
zhàn zhuàng
zhàn chè
zhàn shū
zhàn yòng
zhàn shī
zhàn lìn
zhàn kuí
zhàn fèng
zhàn xiāng
zhān pó
zhàn hòu
zhàn jù
zhān kè
zhàn yǒu
zhàn yáo
zhàn mù
zhàn bì
zhàn zhàn
zhān mèng
zhàn dì
zhàn yōu
zhàn shì
zhàn sè
zhàn bǐ
zhàn fù
zhàn lǐng
zhàn mù
zhān bǔ
zhàn jí
zhàn suàn
zhàn guī
zhàn shǒu
zhàn xián
zhàn xiǎn
zhàn guāng
zhàn jiān
zhàn qiǎo
zhàn shù
zhàn fèi
zhàn nián
zhàn jù
zhàn qiáng
zhàn xīn
zhàn shè
zhàn rì
zhàn bì
zhàn rén
zhàn hù
zhàn jiā
zhàn gù
zhàn gōng
zhàn zuò
zhàn piàn
zhàn mài
zhàn tiān
古以蓍草卜问祸福。后亦泛[.好工具]指占卜活动。
⒈ 古以蓍草卜问祸福。后亦泛指占卜活动。
引宋丁谓《丁晋公谈录》:“又言武肃王左右算术医流无非名士,有叶简、李咸者善占筮。”
郭沫若《中国史稿》第三编第一章第三节:“荀子是最反对迷信的,他虽然推崇《周易》,但扬弃了它的占筮的一面。”
[ zhān ]
1. 迷信的人用铜钱或牙牌等判断吉凶:占卜。占卦。
2. 姓。
[ zhàn ]
1. 据有,用强力取得:占据。霸占。强占。
2. 处于某种地位或情势:占理。占优势。
3. 口说,口授。
4. 估计上报:令民得以律占租。
筮读音:shì筮shì(动)古代用蓍草占卜。