zhàn shū
zhān guà
zhàn mài
zhàn guāng
zhàn bǐ
zhān mèng
zhàn jí
zhàn zuò
zhàn guī
zhàn qiáng
zhàn jù
zhàn jù
zhàn xiǎn
zhàn shè
zhàn dì
zhàn zhuàng
zhàn lìn
zhàn kuí
zhān bǔ
zhàn sè
zhàn nián
zhàn yòng
zhàn tiān
zhàn bǎn
zhàn hù
zhàn qiǎo
zhàn xiāng
zhàn hòu
zhàn mù
zhàn mù
zhàn xián
zhàn rén
zhàn shù
zhàn jiā
zhàn xīn
zhàn fáng
zhàn fèng
zhàn shǒu
zhàn suàn
zhàn rì
zhàn lǐng
zhàn fèi
zhàn yáo
zhàn piàn
zhàn chè
zhàn gù
zhān pó
zhàn yōu
zhàn gōng
zhàn fù
zhàn zhàn
zhàn jué
zhàn jiān
zhàn shī
zhàn shì
zhàn yǒu
zhàn bì
zhān kè
zhàn bì
quán jiān
yí jiān
yòu jiān
xiāng jiān
zuò jiān
chěng jiān
hé jiān
nèi jiān
táo jiān
zhāo jiān
mǎi jiān
bà jiān
zéi jiān
gòu jiān
sì jiān
shòu jiān
bèi jiān
diào jiān
àn jiān
yīn jiān
fù jiān
jié jiān
jì jiān
yù jiān
bǎi jiān
lún jiān
yǎng jiān
tōng jiān
zhuō jiān
qǐ jiān
zhào jiān
cáng jiān
fàn jiān
lí jiān
jī jiān
jié jiān
shén jiān
gòu jiān
xíng jiān
fā jiān
wǔ jiān
sù jiān
kòu jiān
diāo jiān
qiáng jiān
cì jiān
qū jiān
jù jiān
chú jiān
chéng jiān
huái jiān
xiōng jiān
gòu jiān
lǎo jiān
jiǎn jiān
dà jiān
péng jiān
yú jiān
gào jiān
gé jiān
tuó jiān
sī jiān
háo jiān
róu jiān
xiān jiān
bī jiān
chù jiān
mài jiān
hàn jiān
móu jiān
bā jiān
shì jiān
sā jiān
tǎo jiān
rěn jiān
jiǎo jiān
shuǎ jiān
shēn jiān
zhàn jiān
jī jiān
jìn jiān
jiā jiān
犹言奸佞。
⒈ 犹言奸佞。
引元白朴《梧桐雨》第二折:“你道我因歌舞坏江山,你常好是占姦。”
[ zhān ]
1. 迷信的人用铜钱或牙牌等判断吉凶:占卜。占卦。
2. 姓。
[ zhàn ]
1. 据有,用强力取得:占据。霸占。强占。
2. 处于某种地位或情势:占理。占优势。
3. 口说,口授。
4. 估计上报:令民得以律占租。
奸读音:jiān奸jiān(1)(形)奸诈:~笑|~计。(2)(形)不忠于国家(或君主):~臣。(3)(名)出卖国家、民族或阶级利益的人:汉~|内~|为党除~。(4)〈口〉(形)自私;取巧:藏~耍滑。奸jiān(动)奸淫:通~|强~。