zhàn jiān
zhàn kuí
zhàn yǒu
zhàn suàn
zhàn piàn
zhàn mù
zhān mèng
zhàn rì
zhàn sè
zhàn zuò
zhàn qiáng
zhàn shī
zhān pó
zhān guà
zhàn yáo
zhàn shū
zhàn jù
zhàn rén
zhàn xiāng
zhàn fèi
zhàn bǎn
zhàn chè
zhàn bǐ
zhàn guāng
zhàn shè
zhàn jí
zhàn yōu
zhān kè
zhàn xián
zhàn jù
zhàn zhuàng
zhàn shì
zhàn mài
zhàn nián
zhàn zhàn
zhàn xiǎn
zhàn lìn
zhàn mù
zhàn tiān
zhàn xīn
zhàn qiǎo
zhàn hù
zhàn fáng
zhàn lǐng
zhàn shǒu
zhàn jué
zhàn jiā
zhàn dì
zhàn fù
zhàn fèng
zhàn bì
zhàn hòu
zhān bǔ
zhàn gōng
zhàn guī
zhàn gù
zhàn shù
zhàn yòng
zhàn bì
参见:占毕 ,占毕
⒈ 诵读,吟诵。
引梁启超《变法通义·学校总论》:“自餘一二占毕咿嚘以从事于四书五经者,彼其用心,则为考试之题目耳。”
章炳麟《<新方言>自序》:“盖有诵读占毕之声,既用唐韵,而俗语犹不违古音者。”
亦作“佔嗶”。谓经师不解经义,但视简上文字诵读以教人。后亦泛称诵读。 《礼记·学记》:“今之教者,呻其佔毕,多其讯,言及于数,进而不顾其安。”
郑玄注:“呻,吟也。佔,视也。简谓之毕……言今之师自不晓经之义,但吟诵其所视简之文,多其难问也。”
宋文天祥《保州道中》诗:“江南佔毕生,往来习羊肠。”
《儿女英雄传》第三九回:“应童子试,不售,觉佔嗶非丈夫事,望望然去之。”
清高宗《御题<意林>三绝句》之三:“六经万古示纲常,诸子何妨取所长。节度岂徒务佔毕,要知制事有良方。”
简策。古代用竹片或木条所编成的书本。《礼记.学记》:「今之教者,呻其占毕,多其讯。」也作「笘毕」。
[ zhān ]
1. 迷信的人用铜钱或牙牌等判断吉凶:占卜。占卦。
2. 姓。
[ zhàn ]
1. 据有,用强力取得:占据。霸占。强占。
2. 处于某种地位或情势:占理。占优势。
3. 口说,口授。
4. 估计上报:令民得以律占租。
毕读音:bì毕bì(1)(副)完结;完成:锋芒~露|凶相~露。(2)(副)〈书〉完全。(3)(名)二十八宿之一。(4)姓。