zhān guà
zhàn yòng
zhàn yáo
zhàn kuí
zhàn shī
zhàn suàn
zhàn yōu
zhàn zhuàng
zhàn bǎn
zhàn xián
zhàn tiān
zhàn fáng
zhàn bì
zhàn shù
zhàn hù
zhān kè
zhàn nián
zhàn guī
zhàn bǐ
zhàn qiǎo
zhàn gōng
zhàn xiāng
zhàn jiān
zhàn gù
zhàn zhàn
zhàn mù
zhàn shì
zhàn lǐng
zhàn mài
zhàn dì
zhàn jí
zhàn mù
zhàn jù
zhàn zuò
zhàn rì
zhàn hòu
zhàn fù
zhàn yǒu
zhàn qiáng
zhàn sè
zhàn piàn
zhàn bì
zhàn lìn
zhàn jué
zhàn shū
zhàn xīn
zhàn shǒu
zhàn guāng
zhān pó
zhàn fèng
zhàn jù
zhàn chè
zhān mèng
zhàn fèi
zhàn shè
zhàn rén
zhàn xiǎn
zhàn jiā
zhān bǔ
对地域、场所强行取得或保持。
⒈ 对地域、场所强行取得或保持。
引清百一居士《壶天录》卷下:“忠臣名宦之祠,为人佔踞践踏。”
[ zhān ]
1. 迷信的人用铜钱或牙牌等判断吉凶:占卜。占卦。
2. 姓。
[ zhàn ]
1. 据有,用强力取得:占据。霸占。强占。
2. 处于某种地位或情势:占理。占优势。
3. 口说,口授。
4. 估计上报:令民得以律占租。
踞读音:jù踞jù(1)(动)蹲或坐:龙盘虎~。(2)(动)盘踞;占据。