官人


官人的组词


官场

guān chǎng

官力

guān lì

官邸

guān dǐ

官价

guān jià

官簿

guān bù

官迷

guān mí

官桥

guān qiáo

官防

guān fáng

官戒

guān jiè

官佐

guān zuǒ

官生

guān shēng

官衔

guān xián

官壶

guān hú

官骸

guān hái

官禀

guān bǐng

官般

guān bān

官系

guān xì

官驾

guān jià

官联

guān lián

官相

guān xiāng

官阁

guān gé

官店

guān diàn

官能

guān néng

官章

guān zhāng

官办

guān bàn

官灋

guān fǎ

官符

guān fú

官府

guān fǔ

官廪

guān lǐn

官布

guān bù

官材

guān cái

官寮

guān liáo

官诰

guān gào

官邪

guān xié

官口

guān kǒu

官年

guān nián

官宦

guān huàn

官酒

guān jiǔ

官寺

guān sì

官饷

guān xiǎng

官罢

guān bà

官计

guān jì

官瘾

guān yǐn

官项

guān xiàng

官满

guān mǎn

官健

guān jiàn

官饭

guān fàn

官况

guān kuàng

官典

guān diǎn

官师

guān shī

官家

guān jiā

官奴

guān nú

官员

guān yuán

官属

guān shǔ

官路

guān lù

官子

guān zǐ

官学

guān xué

官客

guān kè

官牒

guān dié

官运

guān yùn

官储

guān chǔ

官史

guān shǐ

官次

guān cì

官纲

guān gāng

官顿

guān dùn

官庑

guān wǔ

官戏

guān xì

官柳

guān liǔ

官里

guān lǐ

官亭

guān tíng

官产

guān chǎn

官牙

guān yá

官马

guān mǎ

官事

guān shì

官绩

guān jì

官茂

guān mào

官会

guān huì

官绢

guān juàn

官务

guān wù

官卖

guān mài

官政

guān zhèng

官韵

guān yùn

官职

guān zhí

官廕

guān yìn

官黄

guān huáng

官舫

guān fǎng

官印

guān yìn

官立

guān lì

官练

guān liàn

官骑

guān qí

官荒

guān huāng

官号

guān hào

官緑

guān lǜ

官成

guān chéng

官钞

guān chāo

官休

guān xiū

官科

guān kē

官鲊

guān zhǎ

官所

guān suǒ

官课

guān kè

官户

guān hù

官施

guān shī

官本

guān běn

官绅

guān shēn

官等

guān děng

官屿

guān yǔ

官俳

guān pái

官情

guān qíng

官监

guān jiān

官才

guān cái

官常

guān cháng

官都

guān dū

官塘

guān táng

官军

guān jūn

官俸

guān fèng

官序

guān xù

官差

guān chāi

官兴

guān xìng

官民

guān mín

官礼

guān lǐ

官灯

guān dēng

官位

guān wèi

官箴

guān zhēn

官评

guān píng

官仪

guān yí

官臣

guān chén

官收

guān shōu

官秤

guān chèng

官舱

guān cāng

官照

guān zhào

官長

guān zhǎng

官盐

guān yán

官刑

guān xíng

官妓

guān jì

官钱

guān qián

官销

guān xiāo

官廨

guān xiè

官板

guān bǎn

官资

guān zī

官话

guān huà

官身

guān shēn

官人

guān rén

官槐

guān huái

官薄

guān báo

官粉

guān fěn

官命

guān mìng

官堠

guān hòu

官税

guān shuì

官讳

guān huì

官僮

guān tóng

官茶

guān chá

官搨

guān tà

官撰

guān zhuàn

官告

guān gào

官势

guān shì

官铸

guān zhù

官中

guān zhōng

官音

guān yīn

官班

guān bān

官渡

guān dù

官当

guān dāng

官桂

guān guì

官吏

guān lì

官斛

guān hú

官帅

guān shuài

官法

guān fǎ

官局

guān jú

官银

guān yín

官养

guān yǎng

官籍

guān jí

官配

guān pèi

官社

guān shè

官稷

guān jì

官榷

guān què

官使

guān shǐ

官媒

guān méi

官守

guān shǒu

官长

guān zhǎng

官第

guān dì

官寨

guān zhài

官样

guān yàng

官曹

guān cáo

官街

guān jiē

官耗

guān hào

官众

guān zhòng

官星

guān xīng

官下

guān xià

官断

guān duàn

官寿

guān shòu

官声

guān shēng

官僚

guān liáo

官秩

guān zhì

官叙

guān xù

官闲

guān xián

官道

guān dào

官癖

guān pǐ

官历

guān lì

官省

guān shěng

官兵

guān bīng

官封

guān fēng

官酝

guān yùn

官修

guān xiū

官居

guān jū

官倒

guān dǎo

官仕

guān shì

官槽

guān cáo

官婿

guān xù

官田

guān tián

官鬼

guān guǐ

官赀

guān zī

官估

guān gū

官饔

guān yōng

官用

guān yòng

官仓

guān cāng

官河

guān hé

官暇

guān xiá

官称

guān chēng

官宰

guān zǎi

官宣

guān xuān

官报

guān bào

官契

guān qì

官纸

guān zhǐ

官帖

guān tiē

官校

guān xiào

官爵

guān jué

官服

guān fú

官气

guān qì

官券

guān quàn

官拘

guān jū

官界

guān jiè

官利

guān lì

官地

guān dì

官书

guān shū

官谤

guān bàng

官蛙

guān wā

官窑

guān yáo

官宪

guān xiàn

官勇

guān yǒng

官荣

guān róng

官醅

guān pēi

官纪

guān jì

官治

guān zhì

官绿

guān lǜ

官厅

guān tīng

官署

guān shǔ

官牧

guān mù

官牛

guān niú

官船

guān chuán

官官

guān guān

官粮

guān liáng

官婢

guān bì

官帑

guān tǎng

官漏

guān lòu

官司

guān si

官正

guān zhèng

官方

guān fāng

官给

guān gěi

官衙

guān yá

官伯

guān bó

官學

guān xué

官品

guān pǐn

官贾

guān jiǎ

官赋

guān fù

官名

guān míng

官沽

guān gū

官産

guān chǎn

官赏

guān shǎng

官卷

guān juàn

官楼

guān lóu

官票

guān piào

官狱

guān yù

官帽

guān mào

官派

guān pài

官潦

guān liáo

官梅

guān méi

官车

guān chē

官役

guān yì

官阶

guān jiē

官鸡

guān jī

官亲

guān qīn

官砦

guān zhài

官烛

guān zhú

官程

guān chéng

官阀

guān fá

官赌

guān dǔ

官禄

guān lù

官腔

guān qiāng

官庾

guān yǔ

官舍

guān shè

官馔

guān zhuàn

官禁

guān jìn

官房

guān fáng


放人

fàng rén

船人

chuán rén

辨人

biàn rén

烦人

fán rén

市人

shì rén

歹人

dǎi rén

狄人

dí rén

无人

wú rén

畸人

jī rén

举人

jǔ rén

侬人

nóng rén

步人

bù rén

筝人

zhēng rén

旧人

jiù rén

旅人

lǚ rén

浆人

jiāng rén

迷人

mí rén

狠人

hěn rén

浅人

qiǎn rén

渗人

shèn rén

褊人

biǎn rén

聋人

lóng rén

兽人

shòu rén

当人

dāng rén

嚣人

xiāo rén

巷人

xiàng rén

迎人

yíng rén

何人

hé rén

呛人

qiāng rén

冻人

dòng rén

要人

yào rén

爵人

jué rén

部人

bù rén

没人

méi rén

敌人

dí rén

寮人

liáo rén

等人

děng rén

善人

shàn rén

鞠人

jū rén

冷人

lěng rén

仁人

rén rén

才人

cái rén

应人

yīng rén

惡人

è rén

倡人

chàng rén

蕃人

fān rén

谮人

zèn rén

种人

zhǒng rén

灶人

zào rén

僇人

lù rén

巴人

bā rén

傻人

shǎ rén

篙人

gāo rén

伎人

jì rén

铸人

zhù rén

旊人

fǎng rén

交人

jiāo rén

鱼人

yú rén

円人

yuán rén

德人

dé rén

丧人

sàng rén

妖人

yāo rén

淳人

chún rén

倚人

yǐ rén

徼人

jiǎo rén

虐人

nüè rén

倾人

qīng rén

俗人

sú rén

懒人

lǎn rén

飞人

fēi rén

溺人

nì rén

毒人

dú rén

猎人

liè rén

鞫人

jū rén

秦人

qín rén

吴人

wú rén

獦人

gé rén

绝人

jué rén

校人

xiào rén

谦人

qiān rén

通人

tōng rén

騷人

sāo rén

倈人

lái rén

唬人

hǔ rén

里人

lǐ rén

杞人

qǐ rén

沙人

shā rén

颠人

diān rén

诉人

sù rén

遇人

yù rén

男人

nán rén

亡人

wáng rén

姬人

jī rén

雪人

xuě rén

编人

biān rén

偶人

ǒu rén

寺人

sì rén

律人

lǜ rén

工人

gōng rén

罢人

bà rén

来人

lái rén

难人

nán rén

离人

lí rén

圣人

shèng rén

陵人

líng rén

国人

guó rén

腻人

nì rén

胪人

lú rén

佼人

jiǎo rén

屠人

tú rén

御人

yù rén

走人

zǒu rén

仆人

pú rén

耦人

ǒu rén

盗人

dào rén

高人

gāo rén

百人

bǎi rén

适人

shì rén

混人

hùn rén

帮人

bāng rén

避人

bì rén

逗人

dòu rén

陈人

chén rén

各人

gè rén

舡人

chuán rén

狩人

shòu rén

差人

chāi rén

撰人

zhuàn rén

友人

yǒu rén

氐人

dī rén

壁人

bì rén

稾人

gǎo rén

常人

cháng rén

草人

cǎo rén

饮人

yǐn rén

送人

sòng rén

干人

gān rén

絙人

gēng rén

丁人

dīng rén

均人

jūn rén

线人

xiàn rén

粗人

cū rén

卜人

bǔ rén

良人

liáng rén

水人

shuǐ rén

著人

zhù rén

畴人

chóu rén

此人

cǐ rén

佛人

fó rén

石人

shí rén

跟人

gēn rén

有人

yǒu rén

羞人

xiū rén

蚩人

chī rén

泥人

ní rén

艾人

ài rén

牙人

yá rén

馋人

chán rén

舂人

chōng rén

细人

xì rén

贪人

tān rén

恋人

liàn rén

引人

yǐn rén

侍人

shì rén

吓人

xià rén

上人

shàng rén

背人

bèi rén

穣人

ráng rén

涉人

shè rén

荆人

jīng rén

盛人

shèng rén

妙人

miào rén

天人

tiān rén

政人

zhèng rén

尊人

zūn rén

骂人

mà rén

耕人

gēng rén

陶人

táo rén

疲人

pí rén

廛人

chán rén

涓人

juān rén

锡人

xī rén

馈人

kuì rén

方人

fāng rén

少人

shǎo rén

寡人

guǎ rén

么人

me rén

邑人

yì rén

眩人

xuàn rén

蛟人

jiāo rén

迹人

jì rén

旁人

páng rén

泪人

lèi rén

误人

wù rén

相人

xiāng rén

犬人

quǎn rén

匪人

fěi rén

川人

chuān rén

焗人

jú rén

贾人

gǔ rén

鸟人

niǎo rén

麦人

mài rén

从人

cóng rén

育人

yù rén

汜人

sì rén

冶人

yě rén

解人

jiě rén

优人

yōu rén

逋人

bū rén

头人

tóu rén

清人

qīng rén

是人

shì rén

镂人

lòu rén

妾人

qiè rén

成人

chéng rén

幻人

huàn rén

丈人

zhàng ren

烝人

zhēng rén

伤人

shāng rén

羁人

jī rén

潮人

cháo rén

卑人

bēi rén

佥人

qiān rén

调人

tiáo rén

嫠人

lí rén

桴人

fú rén

饷人

xiǎng rén

庖人

páo rén

艺人

yì rén

朽人

xiǔ rén

平人

píng rén

阍人

hūn rén

或人

huò rén

愛人

ài rén

名人

míng rén

南人

nán rén

鼓人

gǔ rén

同人

tóng rén

桐人

tóng rén

菹人

zū rén

尽人

jìn rén

边人

biān rén

穰人

ráng rén

杇人

wū rén

冰人

bīng rén

内人

nèi rén

家人

jiā rén

完人

wán rén

流人

liú rén

本人

běn rén

姘人

pīn rén

华人

huá rén

乖人

guāi rén

子人

zǐ rén

熏人

xūn rén

闇人

àn rén

卝人

kuàng rén

遒人

qiú rén

许人

xǔ rén

燧人

suì rén

僕人

pú rén

诱人

yòu rén

焙人

bèi rén

哲人

zhé rén

降人

xiáng rén

真人

zhēn rén

先人

xiān rén

后人

hòu rén

共人

gòng rén

住人

zhù rén

封人

fēng rén

猿人

yuán rén

缁人

zī rén

隐人

yǐn rén

具人

jù rén

骗人

piàn rén

杀人

shā rén

俦人

chóu rén

啬人

sè rén

道人

dào ren

怡人

yí rén

舍人

shè rén

立人

lì rén

祝人

zhù rén

豳人

bīn rén

活人

huó rén

兑人

duì rén

灰人

huī rén

富人

fù rén

幽人

yōu rén

介人

jiè rén

動人

dòng rén

假人

jiǎ rén

廪人

lǐn rén

党人

dǎng rén

咱人

zán rén

竖人

shù rén

恭人

gōng rén

璧人

bì rén

淫人

yín rén

上一组词:达官
下一组词:达贤

更多官的组词

官人的意思


词语解释:

官人guānrén

(1) 唐朝称当官的人,宋以后对有一定地位的男子的敬称

英man

(2) 妻子称呼丈夫(多见于早期白话)

例夜坐书院中研墨吮笔,凭纸长吟,中妻不眠,(妻)向氏呼曰:“官人夜深何不睡去?”——《续.传灯录·张商英》英husband

引证解释:

⒈ 选取人才给以适当官职。

引《书·皋陶谟》:“知人则哲,能官人。”
孙星衍疏:“知人则能器使。”
《左传·襄公十五年》:“君子谓:‘ 楚于是乎能官人。官人,国之急也。能官人,则民无覦心。’”
《晋书·郤詵传》:“古之官人,君责之於上,臣举之於下,得其人有赏,失其人有罚,安得不求贤乎!今之官者,父兄营之,亲戚助之,有人事则通,无人事则塞,安得不求爵乎!”
宋曾巩《徐禧给事中制》:“至於决狱、官人、条陈、法式之事,莫不当考察焉,其任可谓重矣。”

⒉ 做官的人;官吏。

引《左传·哀公三年》:“百官官备,府库慎守,官人肃给。”
《荀子·强国》:“士大夫益爵,官人益秩,庶人益禄,是以为善者劝,为不善者沮。”
杨倞注:“官人,群吏也。”
唐陈子昂《上蜀川安危事》:“蜀中诸州百姓所以逃亡者,实缘官人贪暴,不奉国法。”
清顾炎武《菰中随笔》:“今之在任,四考即迁。官人知将秩满,必怀去就;百姓见有迁代,能无苟且?”

⒊ 指官府差役。

引《老残游记》第二十回:“幸亏许大身边还有几两银子,拿出来打点了官人,到也未曾吃苦。”

⒋ 对男子的敬称。据清赵翼《陔馀丛考》卷三七载, 唐以前唯有官者方称官人,至宋已为时俗通称, 明代以后遍及士庶,奴仆称主及尊长呼幼,皆可称某官人。参阅清翟灏《通俗编·称谓》。

引宋何薳《春渚纪闻·祝不疑奕胜刘仲甫》:“仲甫曰:‘吾观官人之碁,若初分布, 仲甫不能加也,但未尽著耳。’”
元王实甫《西厢记》第一本第一折:“官人要下呵,俺这里有乾净店房。”
清钱泳《履园丛话·鬼神·鬼戏》:“主人出,谓振玉曰:‘今日係周岁,不可大闹,以官人幼,不任惊吓也。’”

⒌ 妻子称呼丈夫(多见于早期白话)。

引金董解元《西厢记诸宫调》卷二:“孩儿,沿路里耐辛苦,若见薄情郎传示与,但道自从别来,官人万福,一件件对他分付,教他受领,看是阻那不阻,临了教读这一封儿堕泪书。”
《古今小说·沉小霞相会出师表》:“闻氏覷个空,向丈夫丢个眼色,又道:‘官人早回,休教奴久待则个。’”
清李渔《奈何天·掳俊》:“[小旦]孤家年过二八,未有东床,要选个俊俏男子做压寨官人。”
茅盾《一个女性》:“琼儿,但愿明年此时我们家里多一个人--你有一个心投意合的官人。”

⒍ 指太监。

引明刘若愚《酌中志·内府衙门职掌》:“内书堂读书,自宣德年间创建,始命大学士陈山教授之,后以词臣任之。凡奉旨收入官人,选年十岁上下者二三百人,拨内书堂读书。”
明刘若愚《酌中志·内府衙门职掌》:“凡收入官人,先选身子伟壮有力者百餘人,分派大轿小轿并伞扇等,演习步骤,凡遇謁庙朝讲,以至圣驾外出,抬弓矢赏赐等箱。”

国语词典:

授予官职。

网络解释:

官人 (汉语词汇)

官人,宋代,是南北文化交流的时代。在夫妻间的称呼上,也是称谓较多的朝代。宫廷中,出现了“官家”一词;平民百姓中,有了“官人”这一称谓。有的妻子称自己的丈夫为“官人”。至今,民间仍对新婚夫妻戏称为“新郎官”、“新娘子”。最知名的代表人物就是:西门大官人。
更多人的组词

官人详细解释


读音:guān

官guān(1)(名)政府机关或军队中经过任命的、一定等级以上的公职人员;在我国现多用于军队和外交场合。(2)(形)旧时称属于政府的或公家的:~办|~费。(3)(形)公共的;公用的:~大道|~厕所。(4)(Guān)姓。(5)(名)器官:五~|感~。

读音:rén

人rén(1)(名)能制造工具并使用工具进行劳动的高等动物:男~|女~|~们|~类。(2)(名)每人;一般人:~手一册|~所共知。(3)(名)指成年人:长大成~。(4)(名)指某种人:工~|军~|主~|介绍~。(5)(名)别人:~云亦云|待~诚恳。(6)(名)指人的品质、性格或名誉:这个同志~很好|他~老实。(7)(名)指人的身体或意识:这两天~不大舒服。(8)(名)指人手、人材:我们这里正缺~。

组词网         Sitemap    Baidunews
ALL right @ 2025