寒人


寒人的组词


寒飔

hán sī

寒微

hán wēi

寒坰

hán jiōng

寒苞

hán bāo

寒条

hán tiáo

寒漏

hán lòu

寒鸟

hán niǎo

寒藤

hán téng

寒酷

hán kù

寒寠

hán lóu

寒细

hán xì

寒溼

hán shī

寒林

hán lín

寒商

hán shāng

寒奥

hán ào

寒焰

hán yàn

寒楸

hán qiū

寒羊

hán yáng

寒潮

hán cháo

寒竹

hán zhú

寒晚

hán wǎn

寒杵

hán chǔ

寒窑

hán yáo

寒荒

hán huāng

寒蓬

hán péng

寒酥

hán sū

寒突

hán tū

寒艳

hán yàn

寒穴

hán xué

寒蹇

hán jiǎn

寒厉

hán lì

寒冬

hán dōng

寒璧

hán bì

寒卉

hán huì

寒痉

hán jìng

寒踬

hán zhì

寒磬

hán qìng

寒灰

hán huī

寒井

hán jǐng

寒天

hán tiān

寒宦

hán huàn

寒畯

hán jùn

寒流

hán liú

寒片

hán piàn

寒窘

hán jiǒng

寒假

hán jià

寒雾

hán wù

寒耕

hán gēng

寒暖

hán nuǎn

寒豆

hán dòu

寒盟

hán méng

寒禁

hán jìn

寒汀

hán tīng

寒月

hán yuè

寒饿

hán è

寒喧

hán xuān

寒雪

hán xuě

寒年

hán nián

寒关

hán guān

寒冽

hán liè

寒乎

hán hū

寒乏

hán fá

寒宵

hán xiāo

寒顫

hán chàn

寒渡

hán dù

寒梦

hán mèng

寒鴈

hán yàn

寒芒

hán máng

寒晶

hán jīng

寒碛

hán qì

寒樱

hán yīng

寒泽

hán zé

寒涩

hán sè

寒牖

hán yǒu

寒室

hán shì

寒华

hán huá

寒粟

hán sù

寒氷

hán bīng

寒乡

hán xiāng

寒菊

hán jú

寒馥

hán fù

寒浔

hán xún

寒饥

hán jī

寒厥

hán jué

寒蜩

hán tiáo

寒碎

hán suì

寒澌

hán sī

寒醅

hán pēi

寒薄

hán báo

寒原

hán yuán

寒岩

hán yán

寒煤

hán méi

寒茭

hán jiāo

寒悚

hán sǒng

寒居

hán jū

寒脾

hán pí

寒悸

hán jì

寒霭

hán ǎi

寒瘦

hán shòu

寒贫

hán pín

寒珰

hán dāng

寒意

hán yì

寒清

hán qīng

寒山

hán shān

寒氛

hán fēn

寒悴

hán cuì

寒疟

hán nüè

寒殿

hán diàn

寒门

hán mén

寒郊

hán jiāo

寒邸

hán dǐ

寒劣

hán liè

寒地

hán dì

寒品

hán pǐn

寒荄

hán gāi

寒梅

hán méi

寒家

hán jiā

寒柯

hán kē

寒角

hán jiǎo

寒瓜

hán guā

寒匏

hán páo

寒进

hán jìn

寒砌

hán qì

寒鸿

hán hóng

寒乞

hán qǐ

寒星

hán xīng

寒荷

hán hé

寒绨

hán tí

寒葅

hán zū

寒鄙

hán bǐ

寒漪

hán yī

寒玉

hán yù

寒芦

hán lú

寒槮

hán sēn

寒廉

hán lián

寒歌

hán gē

寒具

hán jù

寒笛

hán dí

寒鸦

hán yā

寒声

hán shēng

寒川

hán chuān

寒虫

hán chóng

寒锡

hán xī

寒洲

hán zhōu

寒胆

hán dǎn

寒飂

hán liù

寒中

hán zhōng

寒服

hán fú

寒胶

hán jiāo

寒江

hán jiāng

寒阴

hán yīn

寒岁

hán suì

寒窓

hán chuāng

寒寺

hán sì

寒官

hán guān

寒鹭

hán lù

寒民

hán mín

寒翠

hán cuì

寒庖

hán páo

寒砚

hán yàn

寒惫

hán bèi

寒信

hán xìn

寒浞

hán zhuó

寒村

hán cūn

寒橐

hán tuó

寒籁

hán lài

寒日

hán rì

寒栗

hán lì

寒落

hán luò

寒机

hán jī

寒晓

hán xiǎo

寒风

hán fēng

寒鸱

hán chī

寒蝇

hán yíng

寒木

hán mù

寒缸

hán gāng

寒餧

hán wèi

寒齑

hán jī

寒颤

hán zhàn

寒瘠

hán jí

寒韵

hán yùn

寒菜

hán cài

寒峭

hán qiào

寒疮

hán chuāng

寒暑

hán shǔ

寒威

hán wēi

寒孟

hán mèng

寒战

hán zhàn

寒拾

hán shí

寒冻

hán dòng

寒沍

hán hù

寒碪

hán zhēn

寒隽

hán jùn

寒麦

hán mài

寒檠

hán qíng

寒舍

hán shè

寒烈

hán liè

寒俭

hán jiǎn

寒青

hán qīng

寒嗽

hán sòu

寒极

hán jí

寒悭

hán qiān

寒碧

hán bì

寒啬

hán sè

寒琼

hán qióng

寒点

hán diǎn

寒茅

hán máo

寒蚓

hán yǐn

寒春

hán chūn

寒霙

hán yīng

寒俊

hán jùn

寒生

hán shēng

寒冰

hán bīng

寒草

hán cǎo

寒浆

hán jiāng

寒树

hán shù

寒飙

hán biāo

寒燠

hán yù

寒苦

hán kǔ

寒素

hán sù

寒冱

hán hù

寒馁

hán něi

寒城

hán chéng

寒碜

hán chen

寒溜

hán liū

寒笋

hán sǔn

寒肤

hán fū

寒凉

hán liáng

寒埃

hán āi

寒烬

hán jìn

寒鷃

hán yàn

寒荆

hán jīng

寒埆

hán què

寒竽

hán yú

寒潭

hán tán

寒牎

hán chuāng

寒士

hán shì

寒樽

hán zūn

寒帶

hán dài

寒疾

hán jí

寒痹

hán bì

寒房

hán fáng

寒云

hán yún

寒局

hán jú

寒石

hán shí

寒蜒

hán yán

寒蛩

hán qióng

寒律

hán lǜ

寒晩

hán wǎn

寒燎

hán liáo

寒难

hán nán

寒熱

hán rè

寒疠

hán lì

寒心

hán xīn

寒热

hán rè

寒衾

hán qīn

寒砧

hán zhēn

寒浅

hán qiǎn

寒屋

hán wū

寒床

hán chuáng

寒雀

hán què

寒食

hán shí

寒松

hán sōng

寒皋

hán gāo

寒带

hán dài

寒疡

hán yáng

寒鸣

hán míng

寒溪

hán xī

寒疝

hán shàn

寒炉

hán lú

寒噤

hán jìn

寒将

hán jiāng

寒沙

hán shā

寒宫

hán gōng

寒栖

hán qī

寒气

hán qì

寒冷

hán lěng

寒火

hán huǒ

寒岑

hán cén

寒藻

hán zǎo

寒晖

hán huī

寒骨

hán gǔ

寒灯

hán dēng

寒葩

hán pā

寒筇

hán qióng

寒浦

hán pǔ

寒惧

hán jù

寒螀

hán jiāng

寒英

hán yīng

寒粥

hán zhōu

寒光

hán guāng

寒人

hán rén

寒露

hán lù

寒釭

hán gāng

寒雅

hán yǎ

寒腊

hán là

寒霜

hán shuāng

寒丹

hán dān

寒衲

hán nà

寒窗

hán chuāng


匹人

pǐ rén

凡人

fán rén

黑人

hēi rén

唬人

hǔ rén

贾人

gǔ rén

幻人

huàn rén

锡人

xī rén

噘人

juē rén

常人

cháng rén

雷人

léi rén

白人

bái rén

奇人

qí rén

老人

lǎo rén

石人

shí rén

剩人

shèng rén

种人

zhǒng rén

忙人

máng rén

鋗人

juān rén

冶人

yě rén

朋人

péng rén

弃人

qì rén

亵人

xiè rén

仆人

pú rén

封人

fēng rén

权人

quán rén

璧人

bì rén

侬人

nóng rén

应人

yīng rén

世人

shì rén

举人

jǔ rén

端人

duān rén

龟人

guī rén

徭人

yáo rén

呆人

dāi rén

吏人

lì rén

恼人

nǎo rén

尊人

zūn rén

旁人

páng rén

馋人

chán rén

丢人

diū rén

全人

quán rén

见人

jiàn rén

敝人

bì rén

番人

fān rén

逃人

táo rén

报人

bào rén

猿人

yuán rén

天人

tiān rén

厨人

chú rén

俪人

lì rén

余人

yú rén

罾人

zēng rén

倭人

wō rén

峒人

dòng rén

或人

huò rén

马人

mǎ rén

桃人

táo rén

列人

liè rén

价人

jià rén

品人

pǐn rén

低人

dī rén

顺人

shùn rén

凶人

xiōng rén

榜人

bàng rén

躃人

bì rén

遽人

jù rén

毛人

máo rén

志人

zhì rén

喒人

zán rén

重人

zhòng rén

放人

fàng rén

貴人

guì rén

南人

nán rén

浑人

hún rén

北人

běi rén

换人

huàn rén

沈人

shěn rén

讳人

huì rén

哲人

zhé rén

书人

shū rén

咱人

zán rén

幂人

mì rén

恩人

ēn rén

楖人

jí rén

同人

tóng rén

宰人

zǎi rén

椶人

zōng rén

碁人

qí rén

误人

wù rén

赤人

chì rén

涂人

tú rén

出人

chū rén

抟人

tuán rén

笔人

bǐ rén

聋人

lóng rén

乱人

luàn rén

俦人

chóu rén

狩人

shòu rén

盯人

dīng rén

倡人

chàng rén

闷人

mèn rén

獦人

gé rén

斗人

dòu rén

慧人

huì rén

民人

mín rén

谦人

qiān rén

寒人

hán rén

象人

xiàng rén

黨人

dǎng rén

伶人

líng rén

狄人

dí rén

丧人

sàng rén

译人

yì rén

筐人

kuāng rén

伧人

cāng rén

东人

dōng rén

笃人

dǔ rén

困人

kùn rén

替人

tì rén

乘人

chéng rén

罢人

bà rén

贡人

gòng rén

往人

wǎng rén

狠人

hěn rén

洽人

qià rén

差人

chāi rén

妙人

miào rén

通人

tōng rén

蒲人

pú rén

圈人

quān rén

使人

shǐ rén

送人

sòng rén

報人

bào rén

伟人

wěi rén

高人

gāo rén

文人

wén rén

佣人

yōng rén

诉人

sù rén

字人

zì rén

敵人

dí rén

眩人

xuàn rén

狂人

kuáng rén

俚人

lǐ rén

寅人

yín rén

凌人

líng rén

室人

shì rén

疠人

lì rén

熟人

shú rén

穑人

sè rén

要人

yào rén

隶人

lì rén

松人

sōng rén

虚人

xū rén

迓人

yà rén

靖人

jìng rén

引人

yǐn rén

贩人

fàn rén

役人

yì rén

起人

qǐ rén

庶人

shù rén

矮人

ǎi rén

律人

lǜ rén

狥人

xùn rén

造人

zào rén

何人

hé rén

英人

yīng rén

辀人

zhōu rén

湿人

shī rén

等人

děng rén

强人

qiǎng rén

饵人

ěr rén

飞人

fēi rén

犹人

yóu rén

糖人

táng rén

屈人

qū rén

瓮人

wèng rén

火人

huǒ rén

亨人

hēng rén

他人

tā rén

解人

jiě rén

国人

guó rén

麻人

má rén

沙人

shā rén

候人

hòu rén

呛人

qiāng rén

烝人

zhēng rén

取人

qǔ rén

节人

jié rén

市人

shì rén

铁人

tiě rén

瞳人

tóng rén

西人

xī rén

做人

zuò rén

皙人

xī rén

宂人

rǒng rén

惡人

è rén

森人

sēn rén

感人

gǎn rén

古人

gǔ rén

立人

lì rén

巷人

xiàng rén

辨人

biàn rén

代人

dài rén

辩人

biàn rén

诗人

shī rén

此人

cǐ rén

橹人

lǔ rén

斯人

sī rén

踒人

wō rén

医人

yī rén

幽人

yōu rén

安人

ān rén

罪人

zuì rén

磬人

qìng rén

入人

rù rén

劳人

láo rén

诱人

yòu rén

谍人

dié rén

獿人

náo rén

丈人

zhàng ren

量人

liàng rén

犇人

bēn rén

娱人

yú rén

骟人

shàn rén

镂人

lòu rén

为人

wèi rén

颠人

diān rén

僦人

jiù rén

死人

sǐ rén

孅人

qiān rén

闇人

àn rén

四人

sì rén

掩人

yǎn rén

逋人

bū rén

至人

zhì rén

诸人

zhū rén

精人

jīng rén

轻人

qīng rén

雠人

chóu rén

原人

yuán rén

谠人

dǎng rén

尽人

jìn rén

识人

shí rén

诇人

xiòng rén

怯人

qiè rén

富人

fù rén

仙人

xiān rén

夫人

fū rén

丁人

dīng rén

上人

shàng rén

媵人

yìng rén

佛人

fó rén

佳人

jiā rén

收人

shōu rén

觕人

cū rén

亡人

wáng rén

亲人

qīn rén

谨人

jǐn rén

主人

zhǔ ren

历人

lì rén

角人

jiǎo rén

邮人

yóu rén

歪人

wāi rén

潮人

cháo rén

朽人

xiǔ rén

抓人

zhuā rén

别人

bié rén

恒人

héng rén

内人

nèi rén

春人

chūn rén

风人

fēng rén

浊人

zhuó rén

廉人

lián rén

完人

wán rén

塞人

sāi rén

阉人

yān rén

圉人

yǔ rén

炮人

pào rén

印人

yìn rén

撢人

dǎn rén

退人

tuì rén

众人

zhòng rén

示人

shì rén

汉人

hàn rén

避人

bì rén

圣人

shèng rén

猛人

měng rén

婦人

fù rén

超人

chāo rén

哀人

āi rén

伊人

yī rén

菹人

zū rén

辜人

gū rén

逻人

luó rén

坑人

kēng rén

稍人

shāo rén

平人

píng rén

浄人

jìng rén

族人

zú rén

竫人

jìng rén

上一组词:寒气
下一组词:苦逼

更多寒的组词

寒人的意思


词语解释:

门第低微的人。
贫[.好工具]苦的人。

引证解释:

⒈ 门第低微的人。

引《宋书·羊欣传》:“会稽王世子元显每使欣书,常辞不奉命, 元显怒,乃以为其后军府舍人。此职本用寒人, 欣意貌恬然,不以高卑见色,论者称焉。”
《南史·齐纪下·废帝郁林王》:“武帝以暨阳县寒人给事中綦母珍之代仁祖,剡县寒人马澄代天翼。”
《新唐书·方技传·桑道茂》:“桑道茂者,寒人,失其系望。”

⒉ 贫苦的人。

引宋叶适《刘建翁墓志铭》:“市里寒人,必知名数,雨雪冻仆,计口与钱米。”

国语词典:

称门第寒微的人。

网络解释:

寒人

(1).门第低微的人。《宋书·羊欣传》:“ 会稽王 世子 元显 每使 欣 书,常辞不奉命, 元显 怒,乃以为其后军府舍人。此职本用寒人, 欣 意貌恬然,不以高卑见色,论者称焉。”《南史·齐纪下·废帝郁林王》:“ 武帝 以 暨阳县 寒人给事中 綦母珍之 代 仁祖 , 剡县 寒人 马澄 代 天翼 。”《新唐书·方技传·桑道茂》:“ 桑道茂 者,寒人,失其系望。”(2).贫苦的人。 宋 叶适 《刘建翁墓志铭》:“市里寒人,必知名数,雨雪冻仆,计口与钱米。”
更多人的组词

寒人详细解释


读音:hán

寒hán(1)(形)冷(跟‘暑’相对):~冬|~风|天~地冻|受了一点~。(2)(形)害怕;畏惧:心~|胆~。(3)(形)穷困:贫~|~素(旧时形容穷苦的读书人家)。

读音:rén

人rén(1)(名)能制造工具并使用工具进行劳动的高等动物:男~|女~|~们|~类。(2)(名)每人;一般人:~手一册|~所共知。(3)(名)指成年人:长大成~。(4)(名)指某种人:工~|军~|主~|介绍~。(5)(名)别人:~云亦云|待~诚恳。(6)(名)指人的品质、性格或名誉:这个同志~很好|他~老实。(7)(名)指人的身体或意识:这两天~不大舒服。(8)(名)指人手、人材:我们这里正缺~。

组词网         Sitemap    Baidunews
ALL right @ 2025