民人


民人的组词


民隶

mín lì

民冢

mín zhǒng

民壮

mín zhuàng

民办

mín bàn

民志

mín zhì

民义

mín yì

民讼

mín sòng

民墟

mín xū

民道

mín dào

民所

mín suǒ

民氓

mín méng

民臣

mín chén

民隐

mín yǐn

民用

mín yòng

民庭

mín tíng

民役

mín yì

民讹

mín é

民艰

mín jiān

民纲

mín gāng

民寄

mín jì

民曹

mín cáo

民伍

mín wǔ

民户

mín hù

民谚

mín yàn

民伕

mín fū

民心

mín xīn

民謡

mín yáo

民主

mín zhǔ

民时

mín shí

民膏

mín gāo

民服

mín fú

民物

mín wù

民夷

mín yí

民意

mín yì

民庶

mín shù

民困

mín kùn

民品

mín pǐn

民房

mín fáng

民瘝

mín guān

民碞

mín yán

民械

mín xiè

民屋

mín wū

民乐

mín yuè

民圂

mín hùn

民讴

mín ōu

民常

mín cháng

民居

mín jū

民本

mín běn

民防

mín fáng

民让

mín ràng

民工

mín gōng

民人

mín rén

民兵

mín bīng

民黎

mín lí

民族

mín zú

民愿

mín yuàn

民事

mín shì

民村

mín cūn

民财

mín cái

民蠹

mín dù

民圩

mín xū

民变

mín biàn

民务

mín wù

民长

mín zhǎng

民约

mín yuē

民正

mín zhèng

民贼

mín zéi

民畴

mín chóu

民风

mín fēng

民利

mín lì

民社

mín shè

民词

mín cí

民师

mín shī

民公

mín gōng

民生

mín shēng

民部

mín bù

民天

mín tiān

民谣

mín yáo

民间

mín jiān

民力

mín lì

民政

mín zhèng

民编

mín biān

民学

mín xué

民刊

mín kān

民民

mín mín

民愤

mín fèn

民爵

mín jué

民功

mín gōng

民悰

mín cóng

民监

mín jiān

民命

mín mìng

民阎

mín yán

民家

mín jiā

民治

mín zhì

民疾

mín jí

民产

mín chǎn

民享

mín xiǎng

民纪

mín jì

民母

mín mǔ

民彝

mín yí

民亩

mín mǔ

民歌

mín gē

民校

mín xiào

民言

mín yán

民溃

mín kuì

民俗

mín sú

民官

mín guān

民柄

mín bǐng

民病

mín bìng

民脂

mín zhī

民食

mín shí

民团

mín tuán

民瘼

mín mò

民经

mín jīng

民英

mín yīng

民警

mín jǐng

民樂

mín lè

民船

mín chuán

民秀

mín xiù

民众

mín zhòng

民粮

mín liáng

民有

mín yǒu

民仇

mín chóu

民雠

mín chóu

民性

mín xìng

民极

mín jí

民情

mín qíng

民军

mín jūn

民室

mín shì

民德

mín dé

民依

mín yī

民表

mín biǎo

民怨

mín yuàn

民典

mín diǎn

民气

mín qì

民口

mín kǒu

民牧

mín mù

民舍

mín shè

民望

mín wàng

民豪

mín háo

民害

mín hài

民甲

mín jiǎ

民营

mín yíng

民能

mín néng

民忧

mín yōu

民权

mín quán

民痡

mín pū

民悬

mín xuán

民産

mín chǎn

民王

mín wáng

民国

mín guó

民语

mín yǔ

民业

mín yè

民和

mín hé

民爱

mín ài

民史

mín shǐ


抟人

tuán rén

育人

yù rén

踒人

wō rén

歪人

wāi rén

暴人

bào rén

潮人

cháo rén

今人

jīn rén

场人

cháng rén

佛人

fó rén

狂人

kuáng rén

乖人

guāi rén

酒人

jiǔ rén

秽人

huì rén

円人

yuán rén

卜人

bǔ rén

混人

hùn rén

新人

xīn rén

玉人

yù rén

雍人

yōng rén

伟人

wěi rén

印人

yìn rén

技人

jì rén

怯人

qiè rén

萌人

méng rén

医人

yī rén

寒人

hán rén

忙人

máng rén

族人

zú rén

稠人

chóu rén

近人

jìn rén

狥人

xùn rén

麤人

cū rén

犹人

yóu rén

鲍人

bào rén

夸人

kuā rén

喜人

xǐ rén

辠人

zuì rén

鞫人

jū rén

长人

cháng rén

懒人

lǎn rén

入人

rù rén

徭人

yáo rén

玄人

xuán rén

陈人

chén rén

匠人

jiàng rén

侬人

nóng rén

御人

yù rén

舫人

fǎng rén

累人

lèi rén

迁人

qiān rén

刊人

kān rén

筐人

kuāng rén

过人

guò rén

同人

tóng rén

瘦人

shòu rén

晳人

xī rén

寻人

xún rén

疠人

lì rén

鲛人

jiāo rén

贵人

guì rén

轮人

lún rén

雠人

chóu rén

溷人

hùn rén

浄人

jìng rén

瘆人

shèn rén

迓人

yà rén

圈人

quān rén

罪人

zuì rén

宾人

bīn rén

凌人

líng rén

繁人

fán rén

栽人

zāi rén

隝人

dǎo rén

烦人

fán rén

舡人

chuán rén

热人

rè rén

逻人

luó rén

恶人

è rén

良人

liáng rén

婦人

fù rén

前人

qián rén

角人

jiǎo rén

悍人

hàn rén

刑人

xíng rén

羁人

jī rén

骂人

mà rén

恼人

nǎo rén

种人

zhǒng rén

讬人

tuō rén

少人

shǎo rén

袭人

xí rén

霞人

xiá rén

觇人

chān rén

上人

shàng rén

好人

hǎo rén

丢人

diū rén

親人

qīn rén

杂人

zá rén

嬖人

bì rén

郢人

yǐng rén

壁人

bì rén

示人

shì rén

干人

gān rén

避人

bì rén

啬人

sè rén

铸人

zhù rén

霍人

huò rén

豪人

háo rén

武人

wǔ rén

加人

jiā rén

晓人

xiǎo rén

龟人

guī rén

异人

yì rén

安人

ān rén

春人

chūn rén

非人

fēi rén

文人

wén rén

石人

shí rén

僧人

sēng rén

歉人

qiàn rén

衡人

héng rén

绝人

jué rén

射人

shè rén

金人

jīn rén

兽人

shòu rén

贱人

jiàn rén

偷人

tōu rén

送人

sòng rén

邑人

yì rén

圬人

wū rén

羞人

xiū rén

左人

zuǒ rén

贼人

zéi rén

志人

zhì rén

线人

xiàn rén

丈人

zhàng ren

氐人

dī rén

呲人

cī rén

麦人

mài rén

词人

cí rén

部人

bù rén

铁人

tiě rén

宠人

chǒng rén

诉人

sù rén

鹘人

hú rén

火人

huǒ rén

乏人

fá rén

灵人

líng rén

超人

chāo rén

姬人

jī rén

迈人

mài rén

忍人

rěn rén

古人

gǔ rén

贾人

gǔ rén

炮人

pào rén

荒人

huāng rén

轻人

qīng rén

赘人

zhuì rén

孤人

gū rén

寡人

guǎ rén

夫人

fū rén

富人

fù rén

馋人

chán rén

犬人

quǎn rén

树人

shù rén

立人

lì rén

君人

jūn rén

士人

shì rén

爱人

ài ren

熏人

xūn rén

临人

lín rén

拿人

ná rén

鼓人

gǔ rén

偏人

piān rén

监人

jiān rén

厨人

chú rén

舆人

yú rén

工人

gōng rén

谮人

zèn rén

鄙人

bǐ rén

惡人

è rén

山人

shān rén

廋人

sōu rén

格人

gé rén

平人

píng rén

宗人

zōng rén

穰人

ráng rén

寮人

liáo rén

巴人

bā rén

淫人

yín rén

下人

xià rén

越人

yuè rén

离人

lí rén

矬人

cuó rén

恩人

ēn rén

狩人

shòu rén

背人

bèi rén

兑人

duì rén

动人

dòng rén

怀人

huái rén

魅人

mèi rén

车人

chē rén

囚人

qiú rén

相人

xiāng rén

竫人

jìng rén

猥人

wěi rén

廪人

lǐn rén

阴人

yīn rén

浑人

hún rén

遽人

jù rén

仇人

chóu rén

裁人

cái rén

市人

shì rén

剩人

shèng rén

著人

zhù rén

魂人

hún rén

别人

bié rén

怪人

guài rén

俗人

sú rén

参人

cān rén

冷人

lěng rén

蜇人

zhē rén

辞人

cí rén

倌人

guān rén

屠人

tú rén

茶人

chá rén

役人

yì rén

来人

lái rén

走人

zǒu rén

要人

yào rén

诸人

zhū rén

圉人

yǔ rén

饶人

ráo rén

作人

zuò rén

占人

zhàn rén

翅人

chì rén

痤人

cuó rén

镈人

bó rén

共人

gòng rén

或人

huò rén

祝人

zhù rén

佞人

nìng rén

卤人

lǔ rén

害人

hài rén

引人

yǐn rén

雄人

xióng rén

信人

xìn rén

璧人

bì rén

报人

bào rén

聋人

lóng rén

賨人

cóng rén

治人

zhì rén

生人

shēng rén

顽人

wán rén

往人

wǎng rén

獿人

náo rén

二人

èr rén

黎人

lí rén

材人

cái rén

寿人

shòu rén

雕人

diāo rén

壬人

rén rén

为人

wèi rén

敵人

dí rén

记人

jì rén

卑人

bēi rén

窑人

yáo rén

楞人

léng rén

认人

rèn rén

水人

shuǐ rén

横人

héng rén

壶人

hú rén

东人

dōng rén

蛋人

dàn rén

陵人

líng rén

伶人

líng rén

权人

quán rén

帮人

bāng rén

灶人

zào rén

节人

jié rén

弃人

qì rén

盛人

shèng rén

何人

hé rén

中人

zhōng rén

閒人

xián rén

廉人

lián rén

踩人

cǎi rén

马人

mǎ rén

惊人

jīng rén

泥人

ní rén

刺人

cì rén

猿人

yuán rén

歹人

dǎi rén

高人

gāo rén

敌人

dí rén

冲人

chōng rén

美人

měi rén

芸人

yún rén

咱人

zán rén

噘人

juē rén

上一组词:民社
下一组词:出人

更多民的组词

民人的意思


词语解释:

人民﹐百姓。

引证解释:

⒈ 人民,百姓。

引《诗·大雅·瞻卬》:“人有土田,女反有之。人有民人,女覆夺之。”
《孟子·滕文公上》:“五穀熟而民人育。”
《史记·燕召公世家》:“召公卒,而民人思召公之政,怀棠树不敢伐,哥咏之,作《甘棠》之诗。”
《新唐书·狄兼谟传》:“岁旱饥,发粟脤济,民人不流徙。”
宋范仲淹《上执政书》:“安可取民人膏血之利,輟军国急难之备。”
清林则徐《拟谕英吉利国主檄》:“凡内地民人,贩鸦片食鸦片者,皆应处死。”

国语词典:

人民、百姓。

网络解释:

民人

民人,汉语词汇。拼音:mín rén释义:1、人民,百姓。2、民人,户政名。清代民人皆编入民籍, 亦称编民、齐民,或称平民。
更多人的组词

民人详细解释


读音:mín

民mín(1)(名)人民:~办|~变|~兵|吊~代罪|劳~伤财|全~皆兵。(2)(名)某族的人:藏~|回~。(3)(名)从事某种职业的人:农~|渔~|牧~。(4)(名)民间:~歌|~谣。(5)(名)非军人;非军事的:军~团结|拥政爱~。

读音:rén

人rén(1)(名)能制造工具并使用工具进行劳动的高等动物:男~|女~|~们|~类。(2)(名)每人;一般人:~手一册|~所共知。(3)(名)指成年人:长大成~。(4)(名)指某种人:工~|军~|主~|介绍~。(5)(名)别人:~云亦云|待~诚恳。(6)(名)指人的品质、性格或名誉:这个同志~很好|他~老实。(7)(名)指人的身体或意识:这两天~不大舒服。(8)(名)指人手、人材:我们这里正缺~。

组词网         Sitemap    Baidunews
ALL right @ 2025