tǎo xí
tǎo bǎo
tǎo mìng
tǎo cù
tǎo chóu
tǎo lùn
tǎo kǒu
tǎo shān
tǎo yào
tǎo hǎo
tǎo qǔ
tǎo jiū
tǎo jià
tǎo qíng
tǎo liàn
tǎo nì
tǎo jiào
tǎo qǐ
tǎo lù
tǎo sōu
tǎo tóu
tǎo lái
tǎo chà
tǎo chī
tǎo qiū
tǎo qián
tǎo yuè
tǎo lǐ
tǎo zū
tǎo qiǎo
tǎo suí
tǎo zhài
tǎo zhé
tǎo shuō
tǎo qín
tǎo jiān
tǎo yàn
tǎo lì
tǎo bào
tǎo shì
tǎo diàn
tǎo chāo
tǎo bǔ
tǎo dàng
tǎo miè
tǎo hé
tǎo cè
tǎo yuán
tǎo èr
tǎo lèi
tǎo yán
tǎo zhēng
tǎo chú
tǎo luàn
tǎo guāi
tǎo sǐ
tǎo dǎ
tǎo pò
tǎo chūn
tǎo tiáo
tǎo qì
tǎo dù
tǎo shè
tǎo huà
tǎo xí
tǎo pū
tǎo xǐ
tǎo bèi
tǎo chóu
tǎo qiào
tǎo jiǎo
tǎo huān
tǎo qù
tǎo shèng
tǎo zhāi
tǎo sōu
tǎo fú
tǎo lǔ
tǎo qīn
tǎo sào
tǎo kuì
tǎo liǎn
tǎo lǔ
tǎo gōng
tǎo xián
tǎo huàn
tǎo ráo
tǎo zéi
tǎo jí
tǎo píng
tǎo tì
tǎo fá
tǎo jué
tǎo guān
tǎo zhū
tǎo xián
tǎo qín
tǎo jiàn
tǎo mǐ
tǎo hǎi
tǎo fàn
tǎo xī
tǎo zhào
shǒu lǔ
nú lǔ
chāo lǔ
jiāo lǔ
pú lǔ
biān lǔ
piāo lǔ
zī lǔ
shōu lǔ
chāo lǔ
tǎo lǔ
zhēng lǔ
qiú lǔ
gé lǔ
cū lǔ
qīng lǔ
chóu lǔ
hú lǔ
nì lǔ
wáng lǔ
xiá lǔ
kòu lǔ
zéi lǔ
xì lǔ
bái lǔ
bǔ lǔ
běi lǔ
zá lǔ
róng lǔ
táo lǔ
cū lǔ
xūn lǔ
shǒu lǔ
qín lǔ
hàn lǔ
rén lǔ
fǎn lǔ
dá lǔ
jī lǔ
jié lǔ
bū lǔ
dí lǔ
qū lǔ
qióng lǔ
mán lǔ
qí lǔ
jiàng lǔ
lüè lǔ
shēng lǔ
cái lǔ
bì lǔ
huá lǔ
jù lǔ
tōng lǔ
fú lǔ
chén lǔ
qiáng lǔ
suǒ lǔ
chǒu lǔ
hàn lǔ
tú lǔ
sāi lǔ
qiān lǔ
⒈ 讨伐敌寇。
引北周王褒《燕歌行》:“充国行军屡筑营, 阳史讨虏陷平城。”
宋叶适《太府少卿李公墓志铭》:“时天子念讨虏报仇,功绪未验,昼夜耿耿。”
明无名氏《精忠记·兆梦》:“时念儿夫,统兵讨虏,交锋令镇边庭。”
⒉ 指孙权。曹操曾表权为讨虏将军,领会稽太守,故称。
引《魏书·食货志》:“且鸿沟之引宋卫,史牒具存; 讨虏之通幽冀,古迹备在。”
明鹿善继《赠李茂林序》:“天下寧有讨虏心不稳,而赤壁可以鏖兵者?”
⒊ 掳掠。虏,通“掳”。
引《三国志平话》卷上:“杀害命官,讨虏仓库。”
夺取虏掠。
讨tǎo(1)(动)索取;请求:~债|乞~。(2)(动)娶:~亲。(3)(动)招惹:~嫌|~厌。(4)(动)讨论:探~|研~。
虏读音:lǔ虏lǔ(1)(名)俘虏(2)(名)。(3)(名)俘虏(4)(名)。(5)(名)古代指奴隶。(6)(名)古代对敌方的蔑称。