tú bīng
tú hé
tú rán
tú zòu
tú chǔ
tú chéng
tú bàn
tú fù
tú xíng
tú liú
tú shī
tú shù
tú luǒ
tú wèi
tú qǔ
tú shí
tú dān
tú jiǎ
tú jū
tú cóng
tú nú
tú zhǎng
tú fù
tú xíng
tú xì
tú shè
tú zuò
tú wéi
tú xiǎn
tú guān
tú hé
tú sūn
tú gōng
tú rén
tú shǒu
tú shī
tú dì
tú bù
tú mǎ
tú zhòng
tú qiú
tú láo
tú lǔ
tú fù
tú liú
tú yōng
tú è
tú tì
tú shǔ
tú jì
tú bó
tú zhé
tú dǎng
tú yán
tú gàng
tú fū
jié lǔ
chāo lǔ
xì lǔ
qí lǔ
zī lǔ
nì lǔ
piāo lǔ
chāo lǔ
cū lǔ
rén lǔ
suǒ lǔ
hàn lǔ
xiá lǔ
shōu lǔ
chǒu lǔ
fú lǔ
huá lǔ
pú lǔ
nú lǔ
chén lǔ
qū lǔ
dá lǔ
sāi lǔ
qīng lǔ
xūn lǔ
jī lǔ
běi lǔ
kòu lǔ
hú lǔ
shǒu lǔ
róng lǔ
qiú lǔ
shēng lǔ
gé lǔ
jù lǔ
wáng lǔ
qiáng lǔ
dí lǔ
bì lǔ
shǒu lǔ
cái lǔ
zhēng lǔ
táo lǔ
cū lǔ
lüè lǔ
tōng lǔ
hàn lǔ
mán lǔ
zéi lǔ
chóu lǔ
jiāo lǔ
bái lǔ
bū lǔ
biān lǔ
qiān lǔ
tú lǔ
qín lǔ
bǔ lǔ
tǎo lǔ
zá lǔ
jiàng lǔ
qióng lǔ
fǎn lǔ
⒈ 犹徒奴。
引三国魏阮籍《大人先生传》:“山东之徒虏,遂起而王天下。由此视之,穷达詎可知耶?”
徒tú(1)(形)空的;没有凭借的:~劳。(2)(副)表示除此之外没有别的;仅仅:~留。(3)(副)徒然:~自惊扰。(4)(名)徒弟;学生。(5) 姓。徒tú(1)(名)信仰某种宗教的人:教~。(2)(名)同一派系的人(含贬义):暴~。(3)(名)人(含贬义):好色之~。(4)(名)徒刑。
虏读音:lǔ虏lǔ(1)(名)俘虏(2)(名)。(3)(名)俘虏(4)(名)。(5)(名)古代指奴隶。(6)(名)古代对敌方的蔑称。