chén dào
chén lì
chén yì
chén xià
chén shǔ
chén wèi
chén liáo
chén shuò
chén fú
chén guān
chén lǔ
chén yī
chén qiè
chén fù
chén shì
chén shù
chén chén
chén jié
chén mín
chén fú
chén xìng
chén lǐ
chén rén
chén liáo
chén shǐ
chén zǐ
chén yù
chén shù
chén shì
chén gōng
chén niè
chén pú
chén jí
chén zǎi
chén zhì
chén zuǒ
chén chù
chén sī
chén wèi
chén lín
róng lǔ
jiāo lǔ
cái lǔ
xūn lǔ
qiú lǔ
shǒu lǔ
shēng lǔ
cū lǔ
lüè lǔ
bì lǔ
zī lǔ
zá lǔ
mán lǔ
chāo lǔ
piāo lǔ
xiá lǔ
qí lǔ
qiān lǔ
hàn lǔ
nú lǔ
běi lǔ
zhēng lǔ
sāi lǔ
gé lǔ
fú lǔ
jié lǔ
chǒu lǔ
bū lǔ
chén lǔ
jī lǔ
biān lǔ
jiàng lǔ
cū lǔ
huá lǔ
qīng lǔ
suǒ lǔ
wáng lǔ
qiáng lǔ
shōu lǔ
hàn lǔ
bái lǔ
tú lǔ
pú lǔ
dí lǔ
zéi lǔ
dá lǔ
qū lǔ
jù lǔ
hú lǔ
qióng lǔ
qín lǔ
kòu lǔ
shǒu lǔ
chāo lǔ
rén lǔ
táo lǔ
tǎo lǔ
fǎn lǔ
chóu lǔ
tōng lǔ
nì lǔ
xì lǔ
bǔ lǔ
臣虏chénlǔ
(1) 奴隶
hAo86.英slave⒈ 臣仆,俘虏。
引《韩非子·五蠹》:“禹之王天下也,身执耒臿,以为民先,股无胈,脛不生毛,虽臣虏之劳,不苦於此矣。”
南唐李煜《破阵子》词:“一旦归为臣虏, 沉腰潘鬢消磨。”
⒉ 奴役。
引《后汉书·仲长统传》:“夫或曾为我之尊长矣,或曾与我为等儕矣,或曾臣虏我矣,或曾执囚我矣。”
臣chén(1)(名)君主时代的官吏;有时也包括百姓:君~。(2)(名)官吏对皇帝上书或说话时的自称。
虏读音:lǔ虏lǔ(1)(名)俘虏(2)(名)。(3)(名)俘虏(4)(名)。(5)(名)古代指奴隶。(6)(名)古代对敌方的蔑称。