yān bìng
xiǎo bìng
shěng bìng
zhù bìng
fàn bìng
nào bìng
shǔ bìng
shuāi bìng
gòu bìng
tàn bìng
jì bìng
zuò bìng
tán bìng
yí bìng
nüè bìng
mào bìng
pí bìng
dà bìng
xié bìng
gù bìng
hào bìng
fā bìng
xián bìng
shǒu bìng
ān bìng
fáng bìng
è bìng
xiè bìng
jí bìng
kě bìng
huài bìng
cí bìng
yīng bìng
mín bìng
gù bìng
xīn bìng
guǐ bìng
dāi bìng
sǐ bìng
yáng bìng
zhì bìng
qǐ bìng
dú bìng
máo bìng
zào bìng
cán bìng
shuǐ bìng
bā bìng
rè bìng
shī bìng
shěn bìng
chī bìng
méi bìng
rè bìng
jié bìng
sàng bìng
qǔ bìng
zhì bìng
zá bìng
sì bìng
huáng bìng
wò bìng
shān bìng
zhōng bìng
pín bìng
sān bìng
yǔ bìng
jìng bìng
jī bìng
zhuó bìng
lǎo bìng
guó bìng
xiù bìng
shī bìng
qū bìng
jiǔ bìng
chán bìng
fèi bìng
dé bìng
wēn bìng
yōng bìng
jìng bìng
qǐ bìng
zuò bìng
chūn bìng
zhǒng bìng
zhuō bìng
dān bìng
shēng bìng
dǔ bìng
jī bìng
bào bìng
lí bìng
yí bìng
chéng bìng
liáo bìng
qǐn bìng
kuáng bìng
zhèng bìng
hè bìng
bǎi bìng
zǐ bìng
gāo bìng
bà bìng
fān bìng
láo bìng
kǒu bìng
wěi bìng
huó bìng
shì bìng
shèn bìng
rǎn bìng
chuàng bìng
dài bìng
shèn bìng
fēng bìng
yì bìng
fā bìng
huǐ bìng
lì bìng
fù bìng
xìng bìng
lùn bìng
fēng bìng
zì bìng
chēng bìng
xiáng bìng
bèi bìng
jiǔ bìng
bì bìng
lù bìng
kàn bìng
bào bìng
shòu bìng
fèi bìng
tuō bìng
jī bìng
nèi bìng
qǐng bìng
sù bìng
bǎo bìng
fēng bìng
hài bìng
jiù bìng
yōu bìng
qiáo bìng
chén bìng
fú bìng
jí bìng
huáng bìng
xiá bìng
tóng bìng
něi bìng
xiǔ bìng
láo bìng
jū bìng
lóng bìng
jiù bìng
cī bìng
zhì bìng
qū bìng
àn bìng
cù bìng
yì bìng
shòu bìng
gōng bìng
jí bìng
shī bìng
gòu bìng
gào bìng
jiù bìng
qiē bìng
yì bìng
què bìng
shí bìng
yǎng bìng
yú bìng
léi bìng
huàn bìng
⒈ 衰弱疲病。
引《周礼·地官·小司徒》“以辨其贵贱老幼废疾” 汉郑玄注:“废疾谓癃病也。”
《汉书·高帝纪下》:“年老癃病,勿遣。”
颜师古注:“癃,疲病也。”
《北齐书·废帝纪》:“武官年六十已上及癃病不堪驱使者,并皆放免。”
宋欧阳修《回颍州吕侍读远迎状》:“某比者误恩擢任,嗟癃病之不堪,危恳力辞。”
年老背曲。
癃lóng(1)(名)古书上指年老衰弱多病。(2)(名)癃闭;中医指小便不通的病。
病读音:bìng病bìng(1)(动)生理上或心理上发生的不正常状态:疾~|心脏~。(2)(名)生理上或心理上发生不正常的状态:~了三天。(3)(名)心病;私弊:弊~。(4)(名)缺点;错误:语~|通~。(5)(动)〈书〉祸害;损害:祸国~民。(6)(动)〈书〉责备;不满:诟~|为世所~。