wò yǐn
wò hù
wò jí
wò chuáng
wò tà
wò gǔ
wò yī
wò lóng
wò shè
wò gǔ
wò zhì
wò jiǎn
wò zhèn
wò nèi
wò dōng
wò dǐ
wò bēi
wò chuáng
wò fú
wò chē
wò hǔ
wò fān
wò chǔ
wò bìng
wò fáng
wò jiǎ
wò pù
wò bīng
wò shì
wò yún
wò zhé
wò qǐ
wò dān
wò cán
wò yǐ
wò pù
wò fān
wò rù
wò dǎo
wò xuě
huáng bìng
yōng bìng
fēng bìng
yān bìng
fù bìng
lǎo bìng
zhuō bìng
bèi bìng
bǎi bìng
sù bìng
fēng bìng
kàn bìng
kǒu bìng
xiá bìng
qǔ bìng
àn bìng
kě bìng
huáng bìng
jī bìng
qiáo bìng
yōu bìng
shèn bìng
bà bìng
jí bìng
gōng bìng
dān bìng
liáo bìng
shòu bìng
bā bìng
jí bìng
fàn bìng
shěn bìng
jié bìng
shì bìng
dà bìng
xìng bìng
shān bìng
qǐ bìng
sì bìng
fā bìng
gòu bìng
qū bìng
shí bìng
qiē bìng
shǔ bìng
jiù bìng
zǐ bìng
lì bìng
gù bìng
fā bìng
zì bìng
yí bìng
yì bìng
jìng bìng
zhù bìng
bào bìng
jìng bìng
dǔ bìng
jí bìng
pí bìng
shī bìng
lí bìng
kuáng bìng
fáng bìng
xiǎo bìng
xián bìng
bǎo bìng
shòu bìng
chī bìng
chēng bìng
lóng bìng
xiǔ bìng
yǔ bìng
xiè bìng
xiáng bìng
què bìng
hè bìng
fèi bìng
hài bìng
wēn bìng
shěng bìng
nèi bìng
zuò bìng
guǐ bìng
cán bìng
tóng bìng
láo bìng
nào bìng
cī bìng
xiù bìng
guó bìng
zhǒng bìng
è bìng
jiǔ bìng
tàn bìng
chén bìng
zhōng bìng
wò bìng
mào bìng
cù bìng
zhì bìng
sàng bìng
zhuó bìng
cí bìng
shēng bìng
shuǐ bìng
ān bìng
shǒu bìng
gù bìng
zhì bìng
jī bìng
chūn bìng
fān bìng
gòu bìng
léi bìng
qǐ bìng
zá bìng
dài bìng
rè bìng
lù bìng
yú bìng
fú bìng
shèn bìng
xīn bìng
chuàng bìng
yì bìng
zào bìng
mín bìng
yáng bìng
chéng bìng
máo bìng
chán bìng
huó bìng
tuō bìng
jū bìng
nüè bìng
jiù bìng
rè bìng
qǐn bìng
yì bìng
sǐ bìng
zhì bìng
dé bìng
shī bìng
rǎn bìng
xié bìng
bào bìng
yǎng bìng
lùn bìng
sān bìng
yí bìng
huài bìng
zhèng bìng
shuāi bìng
jì bìng
dú bìng
něi bìng
shī bìng
gāo bìng
láo bìng
yīng bìng
zuò bìng
méi bìng
hào bìng
wěi bìng
fèi bìng
gào bìng
qǐng bìng
tán bìng
bì bìng
qū bìng
dāi bìng
jiù bìng
pín bìng
jiǔ bìng
huàn bìng
huǐ bìng
jī bìng
fēng bìng
卧病wòbìng
(1) 患病不起,躺在床上
英be confined to bed;fall sick;be laid up with illness⒈ 因病卧床。
引唐孟浩然《晚春卧病寄张八子容》诗:“南陌春将晚,北窗犹卧病。”
宋李清照《<金石录>后序》:“至行在,病痁。七月末,书报卧病。”
清袁枚《随园诗话》卷二:“而先生自劾罢都御史彭茶陵,直声震天下。后竟卧病不起,悲夫!”
徐迟《哥德巴赫猜想·地质之光四》:“当他( 李四光 )在重庆卧病时,一天早晨忽然接到印度的萨尼教授来信。”
因病躺卧在床。
卧wò(1)(动)躺下:~倒|仰~。(2)(动)动物趴下。(3)(名)睡觉用的:~具|~室。
病读音:bìng病bìng(1)(动)生理上或心理上发生的不正常状态:疾~|心脏~。(2)(名)生理上或心理上发生不正常的状态:~了三天。(3)(名)心病;私弊:弊~。(4)(名)缺点;错误:语~|通~。(5)(动)〈书〉祸害;损害:祸国~民。(6)(动)〈书〉责备;不满:诟~|为世所~。