chán jù
chán fǎ
chán zhàng
chán ān
chán kǎi
chán yuán
shàn gào
chán guó
chán zǔ
chán yuàn
chán mó
chán shòu
chán yǒu
chán guān
chán chuáng
chán jì
chán fēi
chán lǐ
chán jiǎng
chán kè
chán tán
chán dé
chán gé
chán zōng
chán zhòng
chán lǜ
chán hé
chán zhōng
chán shā
shàn dài
chán niàn
chán yì
shàn biàn
chán chú
chán shī
chán jī
chán nà
chán fēng
chán gōng
chán yǐ
chán liú
chán bǎn
chán yǔ
chán lǚ
chán guǒ
chán kū
chán bó
chán zuàn
chán bìng
chán huà
chán yuè
chán hào
chán cǎo
chán dào
chán guān
chán páo
chán sì
chán shū
chán zuò
chán xīn
chán bǎn
chán hé
chán jū
chán jiōng
chán nà
chán rén
chán tiān
chán liáo
chán huì
chán qī
chán jiā
chán hù
chán tíng
chán zuò
chán dēng
chán mén
chán tà
chán jì
chán zhī
chán shì
shàn huà
chán xiào
chán yuè
chán gēng
chán jū
chán shòu
chán fáng
chán guī
shàn wén
chán sēng
chán xué
chán dài
shàn wèi
chán jīng
chán yī
chán yīn
chán chéng
chán táng
chán shì
wò bìng
bèi bìng
yì bìng
jìng bìng
dài bìng
hào bìng
lì bìng
fú bìng
zuò bìng
cù bìng
léi bìng
cí bìng
yǎng bìng
bā bìng
chuàng bìng
méi bìng
qiē bìng
yōu bìng
fēng bìng
bà bìng
dà bìng
máo bìng
qǐ bìng
shuāi bìng
hè bìng
gāo bìng
lóng bìng
fēng bìng
shěn bìng
xiá bìng
shèn bìng
fā bìng
fáng bìng
zhuō bìng
shēng bìng
xiáng bìng
dé bìng
sù bìng
rè bìng
guó bìng
guǐ bìng
tán bìng
yí bìng
xiǎo bìng
sān bìng
xié bìng
huǐ bìng
àn bìng
fèi bìng
gù bìng
nüè bìng
sàng bìng
huó bìng
dú bìng
lǎo bìng
zhǒng bìng
shuǐ bìng
jī bìng
kǒu bìng
mào bìng
huài bìng
ān bìng
bǎi bìng
tàn bìng
bào bìng
zuò bìng
shì bìng
yān bìng
shòu bìng
yú bìng
huáng bìng
gù bìng
lí bìng
zǐ bìng
jí bìng
tuō bìng
shǔ bìng
sǐ bìng
jū bìng
jī bìng
mín bìng
chán bìng
qū bìng
gòu bìng
fù bìng
něi bìng
chūn bìng
xiè bìng
dǔ bìng
zì bìng
huáng bìng
jìng bìng
fēng bìng
què bìng
bǎo bìng
zhèng bìng
jiǔ bìng
yīng bìng
shī bìng
zhù bìng
láo bìng
xián bìng
bào bìng
shòu bìng
jí bìng
bì bìng
shèn bìng
dāi bìng
chén bìng
rǎn bìng
gào bìng
rè bìng
jiǔ bìng
shǒu bìng
xiǔ bìng
sì bìng
jì bìng
zhì bìng
xìng bìng
xīn bìng
qǐ bìng
chī bìng
qiáo bìng
kàn bìng
zá bìng
qǐn bìng
zhōng bìng
yì bìng
láo bìng
jiù bìng
tóng bìng
zhì bìng
cán bìng
jiù bìng
cī bìng
fèi bìng
huàn bìng
shī bìng
qǔ bìng
yì bìng
qǐng bìng
yí bìng
chéng bìng
nào bìng
chēng bìng
shān bìng
shěng bìng
fàn bìng
nèi bìng
pín bìng
hài bìng
jié bìng
yǔ bìng
gòu bìng
wěi bìng
wēn bìng
qū bìng
zhuó bìng
xiù bìng
fān bìng
zhì bìng
zào bìng
lù bìng
fā bìng
pí bìng
jī bìng
gōng bìng
è bìng
yōng bìng
lùn bìng
shī bìng
dān bìng
jí bìng
kuáng bìng
kě bìng
liáo bìng
shí bìng
jiù bìng
yáng bìng
⒈ 佛教语。指妨害禅定修行的一切妄念。
引《圆觉经》:“大悲世尊快説禪病,令诸大众得未曾有,心意荡然,获大安稳。”
⒉ 借指文笔雕琢、工巧。
引明李贽《杂说》:“种种禪病皆所以语文,而皆不可以语於天下之至文也。”
⒊ 指禅定修行不当所引起的诸疾病。 南朝宋沮渠京声译《治禅病秘要法》列有“治阿练若乱心病七十二种法”等发病防治内容十二章。
引清曹寅《七月十日天池柳下纳凉分韵》之二:“欲除内热生禪病,乍茹新凉胜蔗甘。”
1. 佛教指静思:坐禅。参(cān)禅。禅心。禅机(佛教禅宗启发门徒悟道时使用的隐语、比喻以及带有暗示性的动作等)。禅宗。禅定。
2. 特指佛教的:禅师。禅杖。禅林。禅堂。
病读音:bìng病bìng(1)(动)生理上或心理上发生的不正常状态:疾~|心脏~。(2)(名)生理上或心理上发生不正常的状态:~了三天。(3)(名)心病;私弊:弊~。(4)(名)缺点;错误:语~|通~。(5)(动)〈书〉祸害;损害:祸国~民。(6)(动)〈书〉责备;不满:诟~|为世所~。