禅病


禅病的组词


禅句

chán jù

禅法

chán fǎ

禅杖

chán zhàng

禅庵

chán ān

禅铠

chán kǎi

禅源

chán yuán

禅诰

shàn gào

禅国

chán guó

禅祖

chán zǔ

禅院

chán yuàn

禅魔

chán mó

禅受

chán shòu

禅友

chán yǒu

禅关

chán guān

禅床

chán chuáng

禅寂

chán jì

禅扉

chán fēi

禅理

chán lǐ

禅讲

chán jiǎng

禅客

chán kè

禅谈

chán tán

禅德

chán dé

禅阁

chán gé

禅宗

chán zōng

禅众

chán zhòng

禅律

chán lǜ

禅和

chán hé

禅钟

chán zhōng

禅刹

chán shā

禅代

shàn dài

禅念

chán niàn

禅意

chán yì

禅变

shàn biàn

禅除

chán chú

禅师

chán shī

禅机

chán jī

禅那

chán nà

禅锋

chán fēng

禅宫

chán gōng

禅椅

chán yǐ

禅流

chán liú

禅版

chán bǎn

禅语

chán yǔ

禅侣

chán lǚ

禅果

chán guǒ

禅窟

chán kū

禅伯

chán bó

禅钻

chán zuàn

禅病

chán bìng

禅话

chán huà

禅月

chán yuè

禅号

chán hào

禅草

chán cǎo

禅道

chán dào

禅观

chán guān

禅袍

chán páo

禅寺

chán sì

禅书

chán shū

禅祚

chán zuò

禅心

chán xīn

禅板

chán bǎn

禅河

chán hé

禅居

chán jū

禅扃

chán jiōng

禅衲

chán nà

禅人

chán rén

禅天

chán tiān

禅寮

chán liáo

禅慧

chán huì

禅栖

chán qī

禅家

chán jiā

禅户

chán hù

禅庭

chán tíng

禅坐

chán zuò

禅灯

chán dēng

禅门

chán mén

禅榻

chán tà

禅偈

chán jì

禅枝

chán zhī

禅室

chán shì

禅化

shàn huà

禅孝

chán xiào

禅悦

chán yuè

禅更

chán gēng

禅踘

chán jū

禅授

chán shòu

禅房

chán fáng

禅规

chán guī

禅文

shàn wén

禅僧

chán sēng

禅学

chán xué

禅带

chán dài

禅位

shàn wèi

禅经

chán jīng

禅衣

chán yī

禅音

chán yīn

禅乘

chán chéng

禅堂

chán táng

禅士

chán shì


卧病

wò bìng

被病

bèi bìng

逸病

yì bìng

竞病

jìng bìng

代病

dài bìng

耗病

hào bìng

利病

lì bìng

扶病

fú bìng

作病

zuò bìng

促病

cù bìng

羸病

léi bìng

辞病

cí bìng

养病

yǎng bìng

八病

bā bìng

创病

chuàng bìng

霉病

méi bìng

切病

qiē bìng

忧病

yōu bìng

风病

fēng bìng

罢病

bà bìng

大病

dà bìng

毛病

máo bìng

乞病

qǐ bìng

衰病

shuāi bìng

鹤病

hè bìng

高病

gāo bìng

癃病

lóng bìng

疯病

fēng bìng

沈病

shěn bìng

瑕病

xiá bìng

肾病

shèn bìng

發病

fā bìng

防病

fáng bìng

拙病

zhuō bìng

生病

shēng bìng

详病

xiáng bìng

得病

dé bìng

宿病

sù bìng

熱病

rè bìng

国病

guó bìng

鬼病

guǐ bìng

痰病

tán bìng

遗病

yí bìng

小病

xiǎo bìng

三病

sān bìng

邪病

xié bìng

毁病

huǐ bìng

暗病

àn bìng

废病

fèi bìng

锢病

gù bìng

疟病

nüè bìng

丧病

sàng bìng

活病

huó bìng

毒病

dú bìng

老病

lǎo bìng

种病

zhǒng bìng

水病

shuǐ bìng

讥病

jī bìng

口病

kǒu bìng

瞀病

mào bìng

坏病

huài bìng

腤病

ān bìng

百病

bǎi bìng

探病

tàn bìng

抱病

bào bìng

坐病

zuò bìng

世病

shì bìng

淹病

yān bìng

瘦病

shòu bìng

余病

yú bìng

癀病

huáng bìng

痼病

gù bìng

罹病

lí bìng

訾病

zǐ bìng

嫉病

jí bìng

托病

tuō bìng

属病

shǔ bìng

死病

sǐ bìng

居病

jū bìng

羁病

jī bìng

民病

mín bìng

禅病

chán bìng

祛病

qū bìng

垢病

gòu bìng

负病

fù bìng

馁病

něi bìng

春病

chūn bìng

谢病

xiè bìng

笃病

dǔ bìng

渍病

zì bìng

黄病

huáng bìng

痉病

jìng bìng

風病

fēng bìng

却病

què bìng

饱病

bǎo bìng

政病

zhèng bìng

久病

jiǔ bìng

婴病

yīng bìng

虱病

shī bìng

注病

zhù bìng

痨病

láo bìng

痫病

xián bìng

暴病

bào bìng

受病

shòu bìng

疾病

jí bìng

弊病

bì bìng

甚病

shèn bìng

呆病

dāi bìng

陈病

chén bìng

染病

rǎn bìng

告病

gào bìng

热病

rè bìng

酒病

jiǔ bìng

守病

shǒu bìng

朽病

xiǔ bìng

四病

sì bìng

继病

jì bìng

痔病

zhì bìng

性病

xìng bìng

心病

xīn bìng

起病

qǐ bìng

痴病

chī bìng

瞧病

qiáo bìng

看病

kàn bìng

杂病

zá bìng

寝病

qǐn bìng

中病

zhōng bìng

疫病

yì bìng

劳病

láo bìng

疚病

jiù bìng

同病

tóng bìng

滞病

zhì bìng

残病

cán bìng

旧病

jiù bìng

疵病

cī bìng

肺病

fèi bìng

患病

huàn bìng

诗病

shī bìng

龋病

qǔ bìng

癔病

yì bìng

请病

qǐng bìng

疑病

yí bìng

成病

chéng bìng

闹病

nào bìng

称病

chēng bìng

痁病

shān bìng

眚病

shěng bìng

犯病

fàn bìng

内病

nèi bìng

贫病

pín bìng

害病

hài bìng

洁病

jié bìng

语病

yǔ bìng

诟病

gòu bìng

痿病

wěi bìng

瘟病

wēn bìng

驱病

qū bìng

灼病

zhuó bìng

锈病

xiù bìng

翻病

fān bìng

治病

zhì bìng

造病

zào bìng

潞病

lù bìng

发病

fā bìng

疲病

pí bìng

积病

jī bìng

攻病

gōng bìng

饿病

è bìng

痈病

yōng bìng

论病

lùn bìng

蝨病

shī bìng

躭病

dān bìng

急病

jí bìng

狂病

kuáng bìng

渴病

kě bìng

疗病

liáo bìng

时病

shí bìng

救病

jiù bìng

阳病

yáng bìng

上一组词:柴灶
下一组词:丰林

更多禅的组词

禅病的意思


词语解释:

1.佛教语。指妨害禅定修行的一切妄念。 2.借指文笔雕琢﹑工巧。 3.指禅定修行不当所引起的诸疾病。南朝宋沮渠京声译《治禅病秘要法》列有"治阿练若乱心病七十二种法"等发病防治内容十二章。

引证解释:

⒈ 佛教语。指妨害禅定修行的一切妄念。

引《圆觉经》:“大悲世尊快説禪病,令诸大众得未曾有,心意荡然,获大安稳。”

⒉ 借指文笔雕琢、工巧。

引明李贽《杂说》:“种种禪病皆所以语文,而皆不可以语於天下之至文也。”

⒊ 指禅定修行不当所引起的诸疾病。 南朝宋沮渠京声译《治禅病秘要法》列有“治阿练若乱心病七十二种法”等发病防治内容十二章。

引清曹寅《七月十日天池柳下纳凉分韵》之二:“欲除内热生禪病,乍茹新凉胜蔗甘。”

网络解释:

禅病

禅病一为佛教语,指妨害禅定修行的一切妄念。二借指文笔雕琢﹑工巧。三指禅定修行不当所引起的诸疾病。
更多病的组词

禅病详细解释


读音:chán,shàn[ chán ]

1. 佛教指静思:坐禅。参(cān)禅。禅心。禅机(佛教禅宗启发门徒悟道时使用的隐语、比喻以及带有暗示性的动作等)。禅宗。禅定。

2. 特指佛教的:禅师。禅杖。禅林。禅堂。

读音:bìng

病bìng(1)(动)生理上或心理上发生的不正常状态:疾~|心脏~。(2)(名)生理上或心理上发生不正常的状态:~了三天。(3)(名)心病;私弊:弊~。(4)(名)缺点;错误:语~|通~。(5)(动)〈书〉祸害;损害:祸国~民。(6)(动)〈书〉责备;不满:诟~|为世所~。

组词网         Sitemap    Baidunews
ALL right @ 2025