jìng chí
jìng chǎn
jìng yōu
jìng zào
jìng zhú
jìng mài
jìng jì
jìng jìn
jìng cāi
jìng yàn
jìng jǐn
jìng lǎng
jìng zǒu
jìng jīn
jìng quàn
jìng wù
jìng dù
jìng fèn
jìng qiú
jìng xīn
jìng zhēng
jìng sài
jìng bìng
jìng xiāo
jìng pāi
jìng shèng
jìng shuǎng
jìng fā
jìng tóu
jìng còu
jìng dù
jìng xuǎn
jìng biāo
jìng dá
jìng xiāng
jìng yǒng
jìng xiù
jìng jìng
jìng mǎi
jìng mín
qū bìng
nüè bìng
yì bìng
bì bìng
zhuō bìng
xīn bìng
qǐng bìng
tuō bìng
mín bìng
fēng bìng
huáng bìng
shī bìng
àn bìng
fèi bìng
yáng bìng
yǎng bìng
huǐ bìng
shěng bìng
tàn bìng
yān bìng
jī bìng
zǐ bìng
sǐ bìng
chén bìng
wēn bìng
jí bìng
jìng bìng
zhì bìng
fàn bìng
gù bìng
shěn bìng
jū bìng
huáng bìng
shǔ bìng
fáng bìng
guó bìng
tán bìng
shān bìng
guǐ bìng
qǐ bìng
jiù bìng
fù bìng
lǎo bìng
kàn bìng
yì bìng
fēng bìng
méi bìng
shī bìng
lì bìng
chuàng bìng
dāi bìng
fān bìng
jié bìng
shì bìng
kuáng bìng
yōng bìng
gào bìng
xiá bìng
bào bìng
shí bìng
xiǔ bìng
kě bìng
chī bìng
dé bìng
xiù bìng
xié bìng
pín bìng
fèi bìng
huàn bìng
zhù bìng
léi bìng
láo bìng
mào bìng
qiáo bìng
jí bìng
zhǒng bìng
xiǎo bìng
shòu bìng
sàng bìng
dà bìng
chēng bìng
chéng bìng
cī bìng
zhèng bìng
bǎo bìng
fú bìng
zuò bìng
hào bìng
zì bìng
zá bìng
sì bìng
wěi bìng
dǔ bìng
chūn bìng
zhì bìng
lù bìng
qǐn bìng
yōu bìng
jiù bìng
shèn bìng
gāo bìng
gòu bìng
hài bìng
shǒu bìng
zào bìng
xián bìng
bā bìng
ān bìng
yú bìng
nào bìng
jí bìng
shī bìng
gù bìng
nèi bìng
fēng bìng
dú bìng
sù bìng
shuǐ bìng
liáo bìng
wò bìng
jiǔ bìng
jiǔ bìng
què bìng
yí bìng
gōng bìng
yì bìng
kǒu bìng
zhōng bìng
cán bìng
jī bìng
zhì bìng
bèi bìng
huó bìng
shēng bìng
bào bìng
lùn bìng
jì bìng
jiù bìng
yǔ bìng
bà bìng
qiē bìng
lí bìng
rǎn bìng
huài bìng
gòu bìng
hè bìng
shèn bìng
rè bìng
lóng bìng
yí bìng
xiáng bìng
bǎi bìng
fā bìng
fā bìng
shuāi bìng
láo bìng
pí bìng
máo bìng
yīng bìng
xiè bìng
qū bìng
tóng bìng
xìng bìng
sān bìng
jī bìng
zhuó bìng
rè bìng
chán bìng
qǐ bìng
zuò bìng
cù bìng
jìng bìng
shòu bìng
dài bìng
něi bìng
dān bìng
cí bìng
è bìng
qǔ bìng
⒈ 武帝及群臣惊叹不已。
引南朝梁曹景宗,破魏而归, 武帝于华光殿宴饮联句,令沉约赋韵。至景宗,韵已用尽,唯馀竞、病二字, 景宗操笔立成一诗:“去时儿女悲,归来笳鼓竞,借问行路人,何如霍去病。”
见《南史·曹景宗传》。后因以“竞病”指作诗押险韵。 宋苏轼《王巩以诗送将官梁交且见寄次韵答之》:“老守亡何惟日饮,将军竞病自诗鸣。”
宋朱松《赠范直夫》诗:“将军竞病诗成处,南浦春归兰玉丛。”
本指南朝梁曹景宗破魏师归来后,以竞、病二险韵赋诗的故事。典出《南史.卷五五.曹景宗传》。后用以为险韵的代称。
竞jìng(1)(动)竞争;竞赛:~走|~技。(2)(动)〈书〉强劲:南风不~。
病读音:bìng病bìng(1)(动)生理上或心理上发生的不正常状态:疾~|心脏~。(2)(名)生理上或心理上发生不正常的状态:~了三天。(3)(名)心病;私弊:弊~。(4)(名)缺点;错误:语~|通~。(5)(动)〈书〉祸害;损害:祸国~民。(6)(动)〈书〉责备;不满:诟~|为世所~。