chāng pú
zhì pū
diān pū
gé pú
tài pú
bì pú
lì pú
shì pú
nán pú
sàng pú
lìng pú
lìn pú
lǎo pú
bì pú
dùn pú
dān pú
qún pū
liáo pú
yǔn pú
chē pú
nú pú
chén pú
diàn pú
nǚ pú
zhāi pú
yì pú
cān pú
qīng pú
yōng pú
jīng pú
diān pú
yōng pú
xiāo pú
jiàn pú
jī pú
yǎn pú
zōu pú
péi pú
zhǔ pú
zāng pú
jī pú
cháng pú
bīn pú
jiān pú
xī pú
zhōng pú
qiàn pú
sī pú
mén pú
gēng pú
jiāng pū
quán pú
fèn pú
xuàn pú
róng pú
tóng pú
háng pú
gōng pú
diē pú
qún pú
cūn pú
wán pú
gàn pú
jīn pú
jiān pú
tóng pú
mù pú
qī pú
dà pú
dàng pú
juě pú
qiáo pú
chén pú
yù pú
⒈ 谓男女奴仆。
引北齐颜之推《颜氏家训·后娶》:“况夫妇之义,晓夕移之,婢僕求容,助相説引,积年累月,安有孝子乎?”
唐白居易《续古诗》之七:“豪家多婢僕,门内颇骄奢。”
《新五代史·杂传·王殷》:“及为刺史,政事有小失,母责之, 殷即取杖授婢僕,自笞於母前。”
旧时家中供差遣使唤的女婢及童仆。
婢bì(名)婢女;旧社会里被迫供有钱人家使用的年轻女子。
仆读音:pū,pú[ pú ]1. 被人雇佣差遣服务的人,与“主”相对:仆人。仆从。
2. 旧谦称“我”。