tài pín
tài hé
tài hào
tài zhù
tài qǐn
tài pó
tài dì
tài yè
tài jiān
tài kāng
tài fēi
tài yuè
tài chǐ
tài jiē
tài jí
tài zǔ
tài háng
tài wèi
tài dì
tài pú
tài yáng
tài shāng
tài sì
tài shàng
tài chū
tài rèn
tài shì
tài yáng
tài jiǎ
tài ē
tài shǐ
tài guān
tài hào
tài hào
tài cù
tài shān
tài jiàn
tài yǐ
tài gǔ
tài huáng
tài xī
tài tán
tài chòng
tài zhóu
tài xuán
tài hòu
tài bǎo
tài méng
tài píng
tài miào
tài hé
tài fù
tài yuán
tài xū
tài xī
tài jūn
tài mò
tài bǔ
tài sūn
tài yé
tài láo
tài suì
tài lè
tài shè
tài róng
tài zǐ
tài fù
tài mǔ
tài zhǐ
tài gēng
tài pǔ
tài gōng
tài pú
tài shǐ
tài yīn
tài mèi
tài zhāng
tài huá
tài yì
tài shǒu
tài hú
tài cāng
tài cháng
tài shèn
tài zhǔ
tài qīng
tài kōng
tài zǎi
tài diǎ
tài yì
tài zōng
tài bàn
tài guò
tài xī
tài hào
tài wú
tài shī
tài hào
tài yīn
tài tai
tài zūn
tài yī
tài gōng
bì pú
qún pū
dān pú
zhǔ pú
bīn pú
dà pú
shì pú
jī pú
lìng pú
gé pú
xuàn pú
tài pú
yù pú
jī pú
quán pú
nú pú
mù pú
dùn pú
lìn pú
cūn pú
chē pú
qiáo pú
xī pú
zōu pú
yōng pú
bì pú
jīn pú
diān pú
jiàn pú
yǎn pú
péi pú
liáo pú
xiāo pú
chén pú
mén pú
wán pú
jiāng pū
diàn pú
diān pū
lì pú
lǎo pú
cān pú
yǔn pú
tóng pú
gàn pú
háng pú
zhì pū
yì pú
zhōng pú
sī pú
chāng pú
qīng pú
jiān pú
nán pú
diē pú
tóng pú
nǚ pú
cháng pú
sàng pú
jīng pú
róng pú
jiān pú
chén pú
qiàn pú
zhāi pú
gōng pú
juě pú
qún pú
zāng pú
fèn pú
gēng pú
dàng pú
yōng pú
qī pú
⒈ 官名。 周官有太仆,掌正王之服位,出入王命,为王左驭而前驱。 秦汉沿置,为九卿之一,为天子执御,掌舆马畜牧之事。 南朝不常置。 北齐始称太仆寺卿、少卿。历代沿置, 清废。参阅《周礼·夏官·太仆》、《汉书·百官公卿表》、《通典·职官七》。
⒉ 旧时对绿林好汉的尊称。
引元秦简夫《赵礼让肥》第二折:“这的是小生的违拗,告太僕且躭饶。”
元康进之《李逵负荆》第一折:“你山上头领,都是替天行道的好汉,并没有这事。只是老汉不认的太僕,休怪,休怪!”
职官名。周代为传王命之官,秦汉时为掌管车马及牧畜的官。
太tài(1)(形)高;大:~湖|~庙。(2)(形)极;最:~阳。(3)(形)身份最高或辈份更高的:~师。(4)(副)表示程度过分:汤~热;烫嘴。(5)(副)表示程度极高用于赞叹:这方案~好了。(6)(副)很;用于否定:不~好。(7)(Tài)姓。
仆读音:pū,pú[ pú ]1. 被人雇佣差遣服务的人,与“主”相对:仆人。仆从。
2. 旧谦称“我”。