biān pǐ
biān jǐng
biān zé
biān jiǎn
biān fá
biān jié
biān chǐ
biān dū
biān fǔ
biān shī
biān biāo
biān dēng
biān mào
biān xíng
biān sī
biān gǔ
biān jī
biān zhuó
biān zi
biān chūn
biān chuí
biān dǎ
biān jiǎn
biān miàn
biān tà
biān chuí
biān yǐng
biān shā
biān chì
biān jiǎn
biān dí
biān zhuā
biān xuē
biān jiā
biān jiàn
biān mù
biān yuē
biān bì
biān shào
biān hū
biān cè
biān zhe
biān mǐ
biān chī
biān pū
biān zhé
biān pǔ
biān niú
biān zhàng
biān bǎn
biān máo
biān bèi
biān shí
biān hén
biān lì
biān shēng
biān shāo
biān xuè
biān bì
biān dèng
biān niǔ
biān xíng
biān bào
biān tǒng
biān pèi
biān pú
biān pào
biān shāo
biān cǎo
biān qū
biān dèng
biān tuō
biān shāo
biān sǔn
biān chǔ
biān fù
biān lè
biān shāo
biān gàng
biān chuí
biān chì
dài bì
zuò bì
zhēn bì
dùn bì
bào bì
dān bì
zì bì
bó bì
jiān bì
dú bì
nì bì
tú bì
wēi bì
zhèn bì
tiǎn bì
něi bì
dǎo bì
qǔ bì
chuí bì
jī bì
fú bì
qiāng bì
yǔn bì
kè bì
jī bì
biān bì
yǔ bì
qiāng bì
jiāng bì
xiāng bì
⒈ 犹鞭杀。
引鲁迅《且介亭杂文二集·田军作<八月的乡村>序》:“在南方呢,恐怕义军的消息,未必能及鞭毙土匪,蒸骨验尸, 阮玲玉自杀, 姚锦屏化男的能够耸动大家的耳目罢?”
鞭biān(1)(名)鞭子;赶牲口的用具:皮~。(2)(名)古代的一种兵器;用铁做成;有节:钢~|竹节~。(3)(名)成串的爆竹:~炮。(4)(动)鞭打:~马。
毙读音:bì1.死(用于人时多含贬义):~命。击~。牲畜倒~。
2.枪毙:昨天~了一个抢劫杀人犯。
3.仆倒:多行不义必自~。