liáng fēn
liáng xié
liáng zhōu
liáng néng
liáng kuai
liáng tiān
liáng chuáng
liáng kuàng
liáng bó
liáng xié
liáng shàn
liáng wáng
liáng sī
liáng fēng
liáng yè
liáng guàn
liáng péng
liáng luò
liáng fěn
liáng yǐng
liáng xuè
liáng tà
liáng biāo
liáng biāo
liáng bō
liáng zhāi
liáng biāo
liáng sī
liáng cài
liáng diàn
liáng yào
liáng diàn
liáng guāng
liáng mào
liáng yǔ
liáng yuè
liáng àn
liáng hàn
liáng yì
liáng gāo
liáng sù
liáng qì
liáng qīng
liáng fēi
liáng sǎn
liáng shì
liáng mèi
liáng rè
liáng shēng
liáng chuī
liáng péng
liáng dé
liáng yīn
liáng wēn
liáng tái
liáng yǒu
liáng guān
liáng yīn
liáng jǐng
liáng táng
liáng yún
liáng huò
liáng gé
liáng àn
liáng yù
liáng chán
liáng xí
liáng hòu
liáng miàn
liáng dié
liáng xuān
liáng shuǐ
liáng bàn
liáng tíng
liáng shǔ
liáng tán
liáng èr
liáng jié
liáng shān
liáng shā
liáng huā
liáng yè
liáng hé
liáng yī
liáng xuān
liáng chuáng
liáng yān
liáng bǐng
liáng cǎo
liáng yě
liáng jiāng
liáng shì
liáng bó
liáng liáng
liáng shuǎng
liáng chán
liáng kǎ
liáng fēi
liáng lěng
liáng jiào
凉凉liángliáng
(1) 微寒的样子
.英be a bit cool⒈ 寂寞冷落貌。
引《孟子·尽心下》:“行何为踽踽凉凉?”
朱熹集注:“凉凉,薄也,不见亲厚於人也。”
宋文天祥《五月十七夜大雨歌》:“乾坤莽空阔,何为此凉凉?”
明刘基《郁离子·灵丘大人》:“陶朱公之齐,过而问焉,曰:‘是何昔昔之熇熇,而今日之凉凉也?’”
⒉ 微寒貌。
引《列子·汤问》:“日初出沧沧凉凉,及其日中如探汤。”
⒊ 纳凉。
引清蒲松龄《聊斋志异·镜听》:“母入厨唤大妇曰:‘大男中式矣,汝可凉凉去!’次妇忿惻,泣且炊。俄又有报二郑捷者。次妇力掷饼杖而起,曰:‘儂也凉凉去!’”
孤独凄凉。
如:「这汤很烫,等凉凉了再喝。」