liáng tà
liáng biāo
liáng diàn
liáng yě
liáng kuai
liáng sǎn
liáng yè
liáng néng
liáng xuè
liáng shuǐ
liáng fēng
liáng yǒu
liáng tái
liáng tán
liáng sī
liáng hàn
liáng chán
liáng tiān
liáng péng
liáng shuǎng
liáng shǔ
liáng kǎ
liáng fēn
liáng èr
liáng guāng
liáng fēi
liáng huò
liáng yǔ
liáng zhōu
liáng hòu
liáng yì
liáng xié
liáng yān
liáng shān
liáng fēi
liáng jǐng
liáng zhāi
liáng shēng
liáng cǎo
liáng yīn
liáng xí
liáng sī
liáng luò
liáng guàn
liáng chuī
liáng yào
liáng xuān
liáng yuè
liáng kuàng
liáng guān
liáng qì
liáng gāo
liáng shì
liáng shì
liáng jiào
liáng yè
liáng hé
liáng chuáng
liáng bàn
liáng gé
liáng shā
liáng yù
liáng xuān
liáng miàn
liáng jié
liáng chuáng
liáng liáng
liáng bó
liáng lěng
liáng yī
liáng qīng
liáng rè
liáng mèi
liáng dé
liáng dié
liáng diàn
liáng jiāng
liáng yīn
liáng bǐng
liáng táng
liáng bó
liáng péng
liáng tíng
liáng biāo
liáng shàn
liáng huā
liáng bō
liáng àn
liáng xié
liáng wēn
liáng wáng
liáng mào
liáng chán
liáng yún
liáng fěn
liáng cài
liáng sù
liáng yǐng
liáng àn
liáng biāo
shàn jiào
zōng jiào
fā jiào
tuó jiào
dà jiào
nuǎn jiào
huā jiào
chē jiào
tī jiào
shùn jiào
zhōng jiào
luó jiào
yǐ jiào
xǐ jiào
liàng jiào
nuǎn jiào
cǎi jiào
xiǎo jiào
shān jiào
dōu jiào
zōng jiào
tuó jiào
xiàng jiào
fèng jiào
zhù jiào
hún jiào
zhú jiào
qǐ jiào
liáng jiào
míng jiào
⒈ 旧时一种轿名。多为官员乘坐。
引唐李商隐《杂纂》:“社长乘凉轿--不相称。”
宋孙武仲《宿天池》诗:“明朝指谁谷,裹足登凉轿。”
《花月痕》第四九回:“然后竖起大纛,排队升礮,双双换了八人抬的凉轿,万骑先后,蝶围蜂拥入城内去了。”
1. 温度低:凉快。凉爽。凉意。凉气。阴凉。凉丝丝。凉亭。荒凉。
2. 喻灰心,失望:听到这消息,我凉了半截。
3. 中国西晋末年至北魏,各族统治者在西北地区建立的割据政权:五凉(前、后、南、北、西)。
轿读音:jiào轿jiào(名)轿子:花~|山~|驮~|抬~|坐~|乘~。