wán pǐ
wán hūn
wán è
wán cí
wán bēn
wán lǔ
wán yín
wán dùn
wán bèi
wán huá
wán héng
wán shū
wán ròu
wán bì
wán zhèng
wán mò
wán bì
wán chá
wán zhì
wán shì
wán xì
wán jiǎo
wán àn
wán rǒng
wán nuò
wán kuài
wán gěng
wán wán
wán kuàng
wán shí
wán zhuō
wán sè
wán gǔ
wán jù
wán chán
wán míng
wán nú
wán fǔ
wán sú
wán jiàn
wán qián
wán hàn
wán qū
wán tóng
wán zào
wán rén
wán bǐ
wán nüè
wán wán
wán tóng
wán zhuān
wán méng
wán hū
wán pí
wán yún
wán jí
wán lóng
wán pú
wán sù
wán yán
wán bèi
wán liè
wán wéi
wán lòu
wán dí
wán sè
wán sī
wán bēn
wán cái
wán kàng
wán míng
wán hù
wán huà
wán hòu
wán tiě
wán yàn
wán fú
wán kuàng
wán fěi
wán biāo
wán chóu
wán lǔ
wán ān
wán gù
wán dùn
wán tān
wán báo
wán tí
wán bì
wán jiù
wán biāo
wán hěn
wán qiáng
wán pú
wán mín
wán bì
wán shuǎ
wán jūn
wán shū
wán miù
wán xiāo
wán sì
wán xiōng
wán bì
wán gù
wán mí
wán sè
wán yú
wán zuò
wán hù
wán mào
wán ào
wán xuǎn
wán chī
wán guǎng
wán nú
wán hěn
⒈ 麻木无知觉。
引唐吕颂《为张侍郎乞入观表》:“臣从去年冬初,忽染脚疾,膝脛顽痺,行步艰难。”
宋朱熹《答石子重书》:“医者以四支顽痺为不仁。顽痺则不知痛痒,又安能爱?”
顽wán(1)(动)(基本义)不驯服:~固。(2)(形)愚蠢无知:愚~。(3)(形)不容易开导或制伏;固执:~石|冥~不灵。(4)(形)顽皮:~童|刁~。(5)同“玩”。
痹读音:bì痹bì(名)中医指由风、寒、湿等引起的肢体疼痛或麻木的病。