lí wàng
lí lǜ
lí hēi
lí yuán
lí niú
lí shǒu
lí shān
lí méng
lí rén
lí dāo
lí zhuāng
lí dòu
lí qí
lí yàn
lí rán
lí lǎo
lí jǐn
lí wù
lí nóng
lí mǔ
lí bó
lí méng
lí gōng
lí wō
lí dàn
lí xuán
lí tǎn
lí shì
lí miáo
lí méng
lí mín
lí méng
lí jié
lí nǚ
lí fàn
lí fú
lí dān
lí shù
lí yuán
lí bù
lí huáng
lí chì
lí sú
lí dì
lí jiā
lí qián
lí huà
lí mò
lí màn
lí mù
gēng méng
qún méng
lòu méng
biān méng
cūn méng
nóng méng
qiáo méng
hēi méng
bīn méng
cán máng
jī méng
pí méng
xì méng
fán méng
wén máng
lí méng
cāng méng
yí máng
biān méng
chī méng
pín méng
cūn méng
liú máng
yú méng
qún méng
mín méng
tiān méng
fān méng
chū méng
yǐ méng
yě méng
lí méng
亦作“.黎萌”。
⒈ 亦作“黎萌”。黎民。
引汉王褒《四子讲德论》:“况乎圣德巍巍荡荡,黎氓所不能命哉。”
《后汉书·朱穆传》:“更选海内清淳之士,明达国体者,以补其处。即陛下可为尧舜之君,众僚皆为稷契之臣,兆庶黎萌蒙被圣化矣。”
《隋书·薛道衡传》:“薄赋轻徭,务农重穀,仓廪有红腐之积,黎萌无阻飢之虑。”
明陈子龙《曜灵》诗之六:“悍阳骄骄,忧我黎氓。”