jiān yīn
jiān xiāo
jiān zhàn
jiān xì
jiān suān
jiān dāo
jiān fēng
jiān xīn
jiān zi
jiān huá
jiān chuàn
jiān pī
jiān jiān
jiān ruò
jiān dòu
jiān báo
jiān cuì
jiān háo
jiān bīng
jiān měi
jiān duān
jiān lěng
jiān dǐng
jiān lì
jiān bǐ
jiān guǒ
jiān kè
jiān ruì
jiān fēng
jiān gǒng
jiān bàn
jiān qiào
jiān shāng
jiān xiān
jiān nèn
jiān chā
jiān kuài
jiān qiǎo
jiān qí
jiān er
jiān dān
jiān tóu
jiān tuán
jiān tóu
jiān jiào
jiān qiào
jiān shuǎ
jiān yǐng
jiān yá
jiān fēng
jiān nú
jiān lì
⒈ 逍遥;游荡。
引宋朱敦儒《好事近》词之六:“一櫂五湖三岛,任船儿尖耍。”
宋杨无咎《人月圆》词之二:“闹蛾斜插,轻衫乍试,閒趁尖耍。”
尖jiān(1)(形)(基本义)末端细小;尖锐:把铅笔削~|~下巴颏儿。(2)(形)声音高而细:~声~气|~嗓子。(3)(形)(耳、目)灵敏:眼~|耳朵~。(4)(动)使嗓音高而细:~着嗓子喊。(5)(名)(~儿)物体锐利的末端或细小的头儿:笔~儿|针~儿|刀~儿|塔~。(6)(名)(~儿)出类拔萃的人或物品:~儿货|姐妹三个里头数她是个~子。
耍读音:shuǎ耍shuǎ(1)(动〈方〉玩;玩耍:让孩子到院子里~去。(2)(动)玩弄;戏弄:~花枪|~猴儿。(3)(动)施展;表现出来(多含贬义):~毛杆|~态度。(4)姓。