zhēng quán
zhēng gōng
zhēng fēng
zhēng zhī
zhēng mén
zhēng yíng
zhēng de
zhēng biàn
zhēng yàn
zhēng héng
zhēng bà
zhēng xióng
zhēng tú
zhēng kǒu
zhēng chǎo
zhēng gòu
zhēng yǒu
zhēng qiǎng
zhēng liú
zhēng shè
zhēng yì
zhēng zhí
zhēng sǐ
zhēng zǐ
zhēng shèng
zhēng gòu
zhēng liè
zhēng chà
zhēng dòu
zhēng guāng
zhēng qí
zhēng sù
zhēng biāo
zhēng jìng
zhēng lì
zhēng fēng
zhēng nài
zhēng yán
zhēng xiāng
zhēng jìng
zhēng qí
zhēng chóu
zhēng néng
zhēng huí
zhēng qíng
zhēng xiàng
zhēng xí
zhēng duān
zhēng dào
zhēng tóu
zhēng jiàn
zhēng nài
zhēng duó
zhēng míng
zhēng lùn
zhēng chūn
zhēng qì
zhēng qiú
zhēng bù
zhēng pì
zhēng chén
zhēng lì
zhēng rú
zhēng rěn
zhēng zhì
zhēng chí
zhēng biàn
zhēng nián
zhēng dù
zhēng xiān
zhēng liǎn
zhēng lǐ
zhēng jiāo
zhēng jìn
zhēng duó
zhēng náo
zhēng qū
zhēng shèng
zhēng tuān
zhēng dì
zhēng fèn
zhēng kě
zhēng míng
zhēng zhàn
zhēng pèi
zhēng chí
zhēng fù
zhēng lùn
zhēng guó
zhēng zhí
zhēng qǔ
zhēng kàng
zhēng qiáng
zhēng biàn
zhēng lù
zhēng zhǎng
lì chí
fù chí
xián chí
xiāng chí
xiū chí
jiān chí
bǎo chí
jī chí
líng chí
hán chí
yōng chí
yuán chí
shè chí
kòng chí
zhí chí
jī chí
sòng chí
qiān chí
pāo chí
jiàn chí
kuāng chí
xiū chí
zhǔ chí
dào chí
guǒ chí
chēng chí
fú chí
zhī chí
qiān chí
yù chí
qiè chí
jiǔ chí
yè chí
wéi chí
yǐn chí
èr chí
bà chí
jié chí
báo chí
hù chí
pěng chí
zhī chí
xún chí
jū chí
liǎn chí
líng chí
bào chí
fěng chí
chéng chí
bǎo chí
dài chí
liào chí
jīn chí
jiā chí
jiǎn chí
lǎn chí
jié chí
jiān chí
líng chí
xíng chí
xié chí
zhèng chí
xié chí
fèng chí
jí chí
xié chí
jiāng chí
bǎ chí
shǒu chí
jīn chí
shǒu chí
shù chí
zì chí
gàn chí
zhī chí
biāo chí
jī chí
zhēng chí
zhí chí
jūn chí
wéi chí
jiǎo chí
yí chí
děng chí
zhù chí
shòu chí
jiè chí
bǐng chí
jì chí
jǐn chí
zhù chí
cāo chí
zhī chí
jiā chí
dǎn chí
gòng chí
jiā chí
jìn chí
pù chí
lián chí
jīng chí
chuò chí
lā chí
bāi chí
争持zhēngchí
(1) 争斗,争执而不相让
例两方面争持不下[.好工具]英refuse to give in⒈ 争相拿着;竞相拿出。
引唐韩愈《桃源图》诗:“争持酒食来相馈,礼数不同樽俎异。”
吴玉章《从甲午战争前后到辛亥革命前后的回忆》十五:“由于两广总督张鸣岐出示取消股东会议案,引起广东人民更加愤慨,于是争持纸币挤兑,以为反抗。”
⒉ 争斗、争执而不相让。
引《西游记》第十四回:“他那里六条大汉,你这般小小的一个人儿,怎么敢与他争持?”
《封神演义》第八十回:“闻相父破阵,孤心不安。往往争持,致多苦恼,孤想不若回军,各安疆界,以乐民生。”
巴金《家》八:“学生们兴奋地嚷着要进去,兵士们不肯放下枪。两方面争持不下。”
争执而相持不下。《西游记.第一四回》:「今日孙捂空不用争持,把这虎一棒打得稀烂。」《初刻拍案惊奇.卷三》:「贱婢今日山中,遇此泼花团,争持多时,才得了当。」也作「争执」。
争zhēng(1)本义:(动)争夺;力求得到或达到:(动)争夺;力求得到或达到(2)(动)争执、争论:~吵|~端|~论|~议|~长论短。争zhēng(副)怎么(多见于诗、词、曲):~知|~奈|~忍。
持读音:chí持chí(1)(动)拿着;握着:~枪。(2)(动)支持;保持:坚~|~久|~之以恒。(3)(动)主管;料理:~家|主~。(4)(动)对抗:相~不下。