jī cāo
jī zhì
jī shǎng
jī yì
jī dài
jī jù
jī zhǐ
jī lǐng
jī qíng
jī chì
jī dào
jī pái
jī diào
jī gǔ
jī nù
jī dài
jī zhù
jī qiǎn
jī hèn
jī sòng
jī cì
jī chì
jī cì
jī biǎo
jī fú
jī lài
jī yòng
jī gòng
jī xuān
jī cái
jī chuán
jī fā
jī dài
jī pěng
jī chí
jī wǎn
jī fèng
jī tóu
jī jiē
jī mǐ
yè chí
dǎn chí
zhù chí
gòng chí
jiǎn chí
bāi chí
jū chí
yǐn chí
lǎn chí
zhēng chí
zhī chí
jiǔ chí
chuò chí
jūn chí
pāo chí
jī chí
zhī chí
jiāng chí
jié chí
jiān chí
pù chí
pěng chí
jiàn chí
hù chí
jī chí
xián chí
èr chí
xié chí
jiā chí
báo chí
jí chí
shǒu chí
xíng chí
jié chí
gàn chí
xiāng chí
bǎo chí
guǒ chí
dào chí
jǐn chí
jiā chí
xié chí
zhèng chí
chéng chí
jiǎo chí
fú chí
zhī chí
lā chí
jīng chí
jī chí
kòng chí
bào chí
bà chí
zhí chí
fěng chí
qiān chí
qiè chí
děng chí
qiān chí
fèng chí
kuāng chí
shè chí
líng chí
chēng chí
biāo chí
bǎo chí
fù chí
zì chí
jiā chí
líng chí
bǎ chí
yí chí
yuán chí
cāo chí
xún chí
zhí chí
jì chí
jiè chí
zhī chí
jīn chí
xiū chí
zhù chí
wéi chí
sòng chí
shù chí
wéi chí
xiū chí
dài chí
hán chí
shòu chí
xié chí
liǎn chí
jìn chí
lián chí
jiān chí
líng chí
shǒu chí
lì chí
jīn chí
yōng chí
liào chí
bǐng chí
yù chí
zhǔ chí
⒈ 捧持。
引汉王充《论衡·纪妖》:“妖气象人之形,则其所賷持之物,非真物也。”
《法苑珠林》卷一〇九:“賫持珍宝,赠遗与王。”
宋苏轼《论高丽进奉第二状》:“今来又访问得还是本院行者姓颜人,賷持净源真影舍利,随舶舩过海。”
⒉ 齎持:携带;携持。
引《史记·李斯列传》:“秦王乃拜斯为长史,听其计,阴遣谋士齎持金玉以游説诸侯。”
南朝梁周捨《上云乐》:“復有奇乐章,齎持数万里。”
宋周煇《清波别志》卷下:“潮退,见一异物立於波中,褐色,有毛,有牙,有脚,有鼻,有耳,骨软似不任齎持。”
赍jī(1)(动)怀着:~恨|~志以殁(mò)。(2)(动)把东西送给人:~发|借寇兵而~盗粮(把兵器献给匪徒;把粮食送给盗贼)。
持读音:chí持chí(1)(动)拿着;握着:~枪。(2)(动)支持;保持:坚~|~久|~之以恒。(3)(动)主管;料理:~家|主~。(4)(动)对抗:相~不下。