líng dōng
líng chē
líng guǐ
líng chén
líng jià
líng chuáng
líng yǔ
líng yā
líng bèng
líng duó
líng mó
líng chái
líng xū
líng chuáng
líng yǎn
líng màn
líng qī
líng yǎn
líng cuò
líng yí
líng sī
líng shàng
líng sī
líng jià
líng tiǎn
líng děng
líng fàn
líng sàn
líng jiàn
líng miè
líng rǎo
líng yān
líng yún
líng bìn
líng ào
líng chuō
líng gòu
líng xùn
líng chí
líng rǔ
líng xiǎo
líng cù
líng nüè
líng téng
líng shuāng
líng wù
líng zāi
líng jié
líng lì
líng jiāng
líng kōng
líng shuò
líng kuài
líng yuè
líng luàn
líng bō
líng hán
líng bào
líng huài
líng cháo
líng jìng
líng jù
líng kuī
líng tì
líng liè
líng céng
líng chuō
líng yuè
líng xiāo
líng ōu
líng luò
líng kuà
líng xié
líng wēi
líng jiǒng
líng jìn
líng xuě
líng zhù
líng zhì
líng mài
líng jīng
líng xiāo
líng dàn
líng lì
líng lì
líng dǎo
líng jiàn
líng shuò
líng líng
líng chú
líng liè
líng rén
líng cǎn
líng duó
líng liè
líng jīng
líng lì
líng lì
líng jí
líng jiàn
líng yīn
líng shàng
líng fēi
líng miè
líng shé
líng chí
líng fēng
líng tū
líng suì
líng gù
líng ào
líng zhuī
líng tà
líng báo
líng huì
líng jiè
líng zá
líng zào
líng bī
líng wǔ
líng lì
líng xiāo
líng hū
líng bìng
líng jié
líng shì
wéi chí
chéng chí
èr chí
bǐng chí
yù chí
jiān chí
zhí chí
jīn chí
jiǔ chí
líng chí
zhǔ chí
jīn chí
chuò chí
hù chí
liào chí
jì chí
shù chí
jiā chí
jī chí
lā chí
shè chí
pāo chí
báo chí
bǎo chí
wéi chí
fèng chí
jié chí
jiè chí
liǎn chí
xié chí
kòng chí
fú chí
jiāng chí
líng chí
xún chí
zhù chí
pù chí
bāi chí
xíng chí
zhī chí
jiā chí
yè chí
bào chí
jiān chí
xián chí
jǐn chí
fěng chí
jiā chí
shòu chí
dài chí
líng chí
biāo chí
jí chí
guǒ chí
dào chí
zhī chí
yǐn chí
jū chí
qiān chí
zì chí
hán chí
yí chí
chēng chí
jiǎn chí
xiāng chí
jiàn chí
yōng chí
jīng chí
lián chí
zhèng chí
zhī chí
qiān chí
zhī chí
bà chí
zhí chí
dǎn chí
kuāng chí
fù chí
xiū chí
pěng chí
qiè chí
jié chí
bǎo chí
lǎn chí
jī chí
xié chí
zhēng chí
zhù chí
shǒu chí
sòng chí
gàn chí
gòng chí
jūn chí
xiū chí
bǎ chí
jiǎo chí
jìn chí
lì chí
děng chí
jī chí
cāo chí
xié chí
shǒu chí
yuán chí
⒈ 凌迟。参见“凌迟”。
引《武王伐纣平话》卷下:“太公令建法场,凌持碎剐,此人是谗臣费仲兄也。”
⒉ 淩持:折磨。
引《敦煌变文集·妙法莲华经讲经文》:“终日凌持,多般捶拷。”
一种古代的酷刑。先将犯人肢体斩断,后割咽喉处死。《永乐大典戏文三种.小孙屠.第一八出》:「你好忘恩义,李琼梅,到阴司万剐凌持。」元.郑光祖《周公摄政.第三折》:「事既该十恶大逆,罪合当剐凌持。」也作「凌迟」、「陵迟」。
凌líng(1)(动)侵犯;欺侮:~辱|盛气~人。(2)(动)逼近:~晨。(3)(动)升高;在空中:~空|~云|~霄。(4)(Línɡ)姓。凌líng(名)〈方〉冰(多指块或锥状的):冰~。
持读音:chí持chí(1)(动)拿着;握着:~枪。(2)(动)支持;保持:坚~|~久|~之以恒。(3)(动)主管;料理:~家|主~。(4)(动)对抗:相~不下。