wán yú
wán kuàng
wán tóng
wán kuài
wán hěn
wán huà
wán fěi
wán mí
wán bēn
wán hàn
wán dùn
wán cái
wán jù
wán biāo
wán lóng
wán hěn
wán zhì
wán gěng
wán shuǎ
wán pǐ
wán qiáng
wán tóng
wán hū
wán shū
wán chá
wán dí
wán jiù
wán kuàng
wán tí
wán jiǎo
wán sī
wán àn
wán rǒng
wán jí
wán zhuān
wán pú
wán nüè
wán méng
wán wán
wán ròu
wán shí
wán tiě
wán shū
wán zào
wán sù
wán bì
wán è
wán ān
wán liè
wán mò
wán yún
wán jiàn
wán gǔ
wán bèi
wán nú
wán mín
wán bǐ
wán dùn
wán miù
wán wán
wán hòu
wán nú
wán pí
wán wéi
wán sì
wán chī
wán bì
wán fǔ
wán míng
wán gù
wán shì
wán xì
wán tān
wán yín
wán zhèng
wán chóu
wán yán
wán qián
wán bèi
wán bēn
wán lǔ
wán xiāo
wán lòu
wán bì
wán jūn
wán lǔ
wán bì
wán guǎng
wán hūn
wán zuò
wán gù
wán fú
wán xuǎn
wán huá
wán cí
wán sè
wán bì
wán kàng
wán sú
wán qū
wán hù
wán zhuō
wán nuò
wán hù
wán mào
wán báo
wán sè
wán sè
wán pú
wán chán
wán xiōng
wán rén
wán biāo
wán míng
wán héng
wán ào
wán yàn
dù chī
wén chī
shū chī
èr chī
zuì chī
qíng chī
fā chī
líng chī
kuáng chī
mò chī
qián chī
nòng chī
wǒ chī
fēng chī
lù chī
xié chī
zhèng chī
mí chī
sì chī
chēn chī
wán chī
jiāo chī
hǔ chī
shī chī
dāi chī
tān chī
diān chī
yú chī
bái chī
hān chī
jiāo chī
huā chī
sā chī
yóu chī
⒈ 愚钝无知。
引唐韦应物《逢杨开府》诗:“一字都未识,饮酒肆顽痴。”
元杨显之《酷寒亭》第二折:“这孩儿,便顽痴,有十分不是伤触着你。”
清曹寅《题吹箫美人图赠亮生》诗之一:“想见琴清茶嫩处,有人批颊駡顽痴。”
顽wán(1)(动)(基本义)不驯服:~固。(2)(形)愚蠢无知:愚~。(3)(形)不容易开导或制伏;固执:~石|冥~不灵。(4)(形)顽皮:~童|刁~。(5)同“玩”。
痴读音:chī痴chī(1)(形)傻;愚笨。(2)(形)极度迷恋某人或某种事物。(3)(形)〈方〉由于某种事物影响变傻了的;精神失常。