lòng kǒu
nòng bō
nòng xuān
nòng shé
nòng xuán
nòng zhāng
nòng zhāng
nòng guǐ
nòng quán
nòng sǒng
nòng yuè
nòng guāi
nòng pò
nòng jī
nòng chǒu
nòng qiǎo
nòng bīng
nòng cí
nòng xuān
nòng cháo
nòng zuǐ
nòng ér
nòng méi
nòng zhāng
nòng fǎ
nòng sè
nòng jiá
nòng xiá
nòng jù
nòng yǐng
nòng jiǎ
nòng xì
nòng qíng
lòng táng
nòng yù
nòng bǐ
nòng qīng
nòng lìng
nòng shǐ
nòng tóng
nòng xiǎn
nòng yuán
nòng shá
nòng zhāng
nòng huā
nòng zī
nòng bō
nòng huài
nòng sūn
nòng sǒng
nòng wǎ
nòng wán
nòng pín
nòng mǎ
nòng zāng
nòng chī
nòng chūn
nòng yōu
nòng yìn
yú chī
huā chī
yóu chī
sì chī
kuáng chī
wǒ chī
shī chī
wén chī
tān chī
nòng chī
sā chī
shū chī
diān chī
lù chī
fēng chī
jiāo chī
qián chī
fā chī
dāi chī
zuì chī
qíng chī
xié chī
mí chī
èr chī
líng chī
zhèng chī
jiāo chī
dù chī
hān chī
wán chī
mò chī
bái chī
chēn chī
hǔ chī
⒈ 装痴以娱人。
引《太平广记》卷二四九引唐张鷟《朝野佥载》:“唐散乐高崔巍善弄痴, 太宗命给使捺头向水下,良久出而笑之。帝问。曰:‘见屈原云:我逢楚怀王无道,乃沉汨罗水;汝逢圣明主,何为来?’”
1. 玩耍,把玩:摆弄。玩弄。弄臣(帝王所亲近狎昵的臣子)。弄潮儿。戏弄。弄瓦(“瓦”是原始的纺锤,古代把它给女孩子玩,意为生女儿)。弄璋(“璋”是一种玉器,古代把它给男孩子玩。意为生儿子)。
2. 做,干:弄假成真。弄明白。
3. 设法取得:弄点钱花。
4. 搅扰:这事弄得人心惶惶。
5. 耍,炫耀:搔首弄姿。
6. 不正当地使用:弄权。弄手段。捉弄。
7. 奏乐或乐曲的一段、一章:弄琴。梅花三弄。
8. 古代百戏乐舞中指扮演角色或表演节目。
痴读音:chī痴chī(1)(形)傻;愚笨。(2)(形)极度迷恋某人或某种事物。(3)(形)〈方〉由于某种事物影响变傻了的;精神失常。