yáng suì
yáng zhái
yáng yàn
yáng hàn
yáng hàn
yáng jīng
yáng zhǐ
yáng xī
yáng shū
yáng péng
yáng jīng
yáng fú
yáng yá
yáng dòng
yáng rì
yáng jí
yáng jiàn
yáng kuáng
yáng zhāo
yáng lì
yáng fù
yáng chūn
yáng líng
yáng lǐ
yáng yàn
yáng shí
yáng chā
yáng xiù
yáng gǔ
yáng wù
yáng guān
yáng huà
yáng lèi
yáng wā
yáng bīn
yáng jué
yáng bào
yáng shén
yáng mó
yáng yīn
yáng jiā
yáng dàn
yáng wén
yáng qiáo
yáng bìng
yáng mǎ
yáng qiáo
yáng mén
yáng lún
yáng gē
yáng jīng
yáng shī
yáng gàn
yáng lú
yáng jiǎo
yáng shuò
yáng hé
yáng dùn
yáng shí
yáng diàn
yáng shēng
yáng gōng
yáng xiāo
yáng chàng
yáng zǐ
yáng biāo
yáng fāng
yáng zì
yáng shēng
yáng bó
yáng gōu
yáng chéng
yáng jiǎ
yáng jí
yáng jiǔ
yáng bīng
yáng wěi
yáng guǎn
yáng liù
yáng shān
yáng jù
yáng huī
yáng zhōu
yáng bǔ
yáng qiū
yáng jiǎo
yáng guāng
yáng gāng
yáng guān
yáng yáo
yáng yuè
yáng suì
yáng cháo
yáng yú
yáng chéng
yáng hú
yáng cháo
yáng hòu
yáng jì
yáng bō
yáng ē
yáng yàn
yáng xū
yáng lài
yáng qì
yáng kè
yáng xìng
yáng jǐng
yáng tǐ
yáng hún
yáng huá
yáng shǔ
yáng bēi
yáng xiàn
yáng dì
yáng píng
yáng huì
yáng zé
yáng sǎn
yáng xián
yáng huì
yáng qiáng
yáng zhǐ
yáng lì
yáng yīn
yáng hù
yáng wū
yáng lǚ
yáng yáng
yáng biāo
yáng jiān
yáng yuán
yáng yàn
yáng fēng
yáng shì
yáng yàn
yáng mù
yáng chí
yáng guó
yáng dào
yáng liáo
yáng hàn
yáng cǎi
yáng tái
yáng bīn
yáng jì
yáng míng
yáng xiàn
yáng zhái
亦作“阳喑”。
亦作“阳喑 ”。装哑。
《北史·薛辩传》:“不言多载,理必阳瘖。奉以为主,天人允叶。”《北史·杨愔传》:“ 荣欲以女妻之,又逼以伪职, 愔乃托疾,密含牛血数合,於众中吐之,仍阳喑不语。” 唐韩愈《祭虞部张员外文》:“庐亲之墓,终丧乃归,阳瘖避职。” 宋曾巩《魏侍中王粲石井栏记》:“ 甄济者, 韩愈所谓阳瘖避职,卒不污禄山父子事者也。”
阳(1)(名)我国古代哲学认为存在于宇宙间的一切事物中的两大对立面之一(跟‘阴’相对):阴~二气。(2)(名)太阳;日光:~光|~历|~坡|朝~。(3)(名)山的南面;水的北面:衡~(在衡山之南)。(4)(形)凸出的:~文。(5)(形)外露的;表面的:~沟|~奉阴违。(6)(形)指属于活人和人世的(迷信):~宅|~间|~寿。(7)(形)带正电的:~电|~极。(8)(名)指男性生殖器。(9)姓。
瘖读音:yīn同“喑”。