yǐ lǒng
qí lǒng
dēng lǒng
xiān lǒng
chéng lǒng
hé lǒng
gāng lǒng
qiān lǒng
qiū lǒng
shān lǒng
yōu lǒng
liáo lǒng
tián lǒng
guān lǒng
mài lǒng
mǔ lǒng
qín lǒng
fén lǒng
hè lǒng
huáng lǒng
quǎn lǒng
qiān lǒng
bēi lǒng
bō lǒng
qiū lǒng
fó lǒng
biān lǒng
jiāng lǒng
tuí lǒng
chóu lǒng
mǔ lǒng
wǎ lǒng
kōng lǒng
⒈ 亦作“甽垄”。田间垄沟。借指乡野,民间。
引《新唐书·李密传》:“僕起畎陇,志不及此,须君得仓,更议之。”
章炳麟《訄书·定版籍》:“后王之法,不躬耕者……人十亩而止,露田者人二十亩而止矣。以一人擅者,甽垄沟洫,非有其壤地也。”