wǎ wǎn
wǎ bǔ
wǎ bō
wǎ jiě
wǎ yàn
wǎ yīng
wǎ dèng
wǎ wǎn
wǎ zèng
wǎ píng
wǎ quān
wǎ hé
wǎ lǒng
wǎ gǒu
wǎ pán
wǎ chēng
wǎ píng
wǎ lǒng
wǎ qì
wǎ àn
wǎ zhàn
wǎ lú
wǎ shí
wǎ dēng
wǎ rén
wǎ kōu
wǎ zhī
wǎ xiǎn
wǎ zhǎo
wǎ jǐ
wǎ piàn
wǎ mà
wǎ fáng
wǎ kuài
wǎ lán
wǎ fǒu
wǎ jī
wǎ qíng
wǎ líng
wǎ quán
wǎ zhí
wǎ sì
wǎ pán
wǎ shè
wǎ sī
wǎ tè
wǎ gāng
wǎ sōng
wǎ là
wǎ pén
wǎ tā
wǎ pì
wǎ wǔ
wǎ zǐ
wǎ zhuān
wǎ shì
wǎ yáo
wǎ guàn
wǎ gé
wǎ suì
wǎ jiang
wǎ liáng
wǎ guān
wǎ dà
wǎ biān
wǎ léng
wǎ ōu
wǎ liū
wǎ yí
wǎ yáo
wǎ léi
wǎ lǒng
wǎ liè
wǎ lǐ
wǎ miàn
wǎ dūn
wǎ sàn
wǎ dǐng
wǎ gōng
wǎ sī
wǎ màn
wǎ gǔ
wǎ lóng
wǎ héng
wǎ xū
wǎ dòu
wǎ què
wǎ fǔ
wǎ huā
wǎ zhuān
wǎ zhā
qiū lǒng
mài lǒng
tuí lǒng
yōu lǒng
yǐ lǒng
guān lǒng
biān lǒng
kōng lǒng
hé lǒng
fó lǒng
bō lǒng
qiān lǒng
fén lǒng
qiū lǒng
mǔ lǒng
liáo lǒng
qí lǒng
qín lǒng
huáng lǒng
tián lǒng
gāng lǒng
wǎ lǒng
mǔ lǒng
qiān lǒng
xiān lǒng
chéng lǒng
dēng lǒng
hè lǒng
shān lǒng
bēi lǒng
chóu lǒng
quǎn lǒng
jiāng lǒng
亦作“(.好工具)瓦垄”。
屋顶上用瓦铺成的凸凹相间的行列。
蚶的别名。
⒈ 亦作“瓦垄”。
⒉ 屋顶上用瓦铺成的凸凹相间的行列。
引唐韩愈《咏雪赠张籍》:“度前铺瓦陇,发本积墙隈。”
唐刘恂《岭表录异》卷下:“瓦屋子,盖蚌蛤之类也……以其殻上有棱如瓦壠,故名焉。”
元尚仲贤《柳毅传书》第二折:“忽剌剌半空霹靂声惊动,古都都揭了瓦陇。”
明田艺蘅《留青日札·蚶》:“其小者名瓦衕子,言形如瓦垄也。”
⒊ 蚶的别名。壠,一本作“陇”。
引宋洪迈《夷坚甲志·瓦陇梦》:“有惠瓦陇百餘枚,不忍食,寘之盆中,将以明日放诸江。”
宋曾敏行《独醒杂志》卷四:“湖湘巖竇多石燕,附石而生,状如海物中瓦壠。”
1. 用陶土烧成的:瓦罐。瓦器。瓦釜雷鸣(喻无德无才的人占据高位,煊赫一时)。
2. 〔瓦特〕电的功率单位。简称“瓦”。
3. 用陶土烧成的覆盖房顶的东西:瓦当(dāng )(即瓦筒之头)。瓦匠。
陇读音:lǒng1.陇山,山名。在陕西、甘肃交界处:~右。
2.甘肃的别称。
3.古又同“垄”。