fó shòu
fó yǔ
fó pán
fó zǐ
fú yù
fó bō
fó huà
fó huǎng
fó qì
fó qǔ
fó xiàng
fó luó
fó cí
fó shān
fó guāng
fó zuò
fó duō
fó diǎn
fó nán
fó jì
fó bǐng
fó mén
fú sāng
bì lí
fó màn
fó xìng
fó hàn
fó tiān
fó chéng
fó xì
fó shū
fó jiōng
fó kān
fó jīng
fó tóu
fó jìng
fó gé
fó jīng
fó lǐ
bó ní
fó fān
fó gōng
fó sì
fó cǎo
fó guǒ
fó wèi
fó mén
fó diàn
fó tǎ
fó zhū
fó hǎi
fó guì
fó sǎn
fó miàn
fó chǐ
fó huì
fó shù
fó fā
fó shā
fó tán
fó zàng
fó rén
fó jì
fó jì
fó lǎo
fó táng
fó yuè
fó xué
fó ye
fó tuó
fó chǎng
fó dēng
fó láng
fó dào
fó yì
fó shǒu
fó guó
fó jì
fó tuì
fó lǜ
fó huì
fó rì
fó jiào
fó zhèng
fó yǎn
fó xīn
fó jiè
fó shè
fó huà
fó dì
fó lú
fó jiā
fó pó
fó lǒng
bì xī
fó yuàn
fó chǎng
fó miào
fó zǔ
fó xué
fó fó
fó tú
fó bǎo
fó zhǒng
fó pái
fó tǔ
fó qīng
fó shēn
fó gǔ
fó jiè
fó shuō
fó kū
fó shì
fó hào
fó bō
fó dòu
fú lì
fó shì
fó yá
biān lǒng
huáng lǒng
bēi lǒng
tuí lǒng
qiū lǒng
mǔ lǒng
mǔ lǒng
kōng lǒng
chóu lǒng
dēng lǒng
chéng lǒng
yōu lǒng
qí lǒng
hè lǒng
tián lǒng
fén lǒng
xiān lǒng
bō lǒng
qiān lǒng
liáo lǒng
shān lǒng
qiū lǒng
fó lǒng
qiān lǒng
jiāng lǒng
qín lǒng
yǐ lǒng
gāng lǒng
quǎn lǒng
hé lǒng
guān lǒng
mài lǒng
wǎ lǒng
⒈ 隋高僧智顗的别名。因其栖居修行之五台山西南有一峰名佛陇,故称。
引唐无可《禅林寺》诗:“台山朝佛陇,胜地絶埃氛。”
1. 梵语“佛陀”,是对佛教创始人释迦牟尼的简称,亦是佛教徒对修行圆满的人的称呼:佛爷。佛像。借花献佛。
2. 指“佛教”(世界主要宗教之一):佛家。佛寺。佛老。佛经。佛龛。佛事(佛教徒诵经、祈祷及供奉佛像等活动)。
陇读音:lǒng1.陇山,山名。在陕西、甘肃交界处:~右。
2.甘肃的别称。
3.古又同“垄”。