ān xí
fēng xí
yǎn xí
bó xí
xī xí
lòu xí
dǎo xí
xīn xí
shú xí
chéng xí
yán xí
chuàn xí
gù xí
xī xí
jìn xí
bà xí
guàn xí
xíng xí
mù xí
chǒng xí
bǔ xí
qǐ xí
ài xí
biàn xí
jiǎng xí
fú xí
mó xí
gù xí
pǐ xí
è xí
cāo xí
chóng xí
shí xí
fù xí
xué xí
jī xí
xìng xí
fǎng xí
chén xí
jiū xí
zì xí
liàn xí
yǎn xí
kè xí
jié xí
xián xí
xiāng xí
tǎo xí
shàn xí
mí xí
gōng xí
cháng xí
shí xí
wēn xí
yīn xí
ān xí
lì xí
yè xí
bì xí
sòng xí
jiù xí
bì xí
mó xí
zhí xí
jiǔ xí
qì xí
sú xí
xī xí
niǔ xí
xī xí
xián xí
liàn xí
fàng xí
mó xí
mò xí
lóng xí
huá xí
zūn xí
bì xí
fěng xí
xiū xí
jiàn xí
yán xí
xiǎo xí
yuán xí
gù xí
àn xí
dān xí
gù xí
dǔ xí
chuán xí
háo xí
guì xí
guàn xí
guàn xí
diào xí
⒈ 同“翕习”。
⒉ 谓不断张扬。
引晋葛洪《抱朴子·勤求》:“凡夫不识妍蚩,共为吹扬,增长妖妄,为彼巧伪之人,虚生华誉,歙习遂广,莫能甄别。”
⒊ 狎习,放荡。
引唐元稹《唐故工部员外郎杜君墓系铭并序》:“宋齐之间,教失根本,士以简慢、歙习、舒徐相尚,文章以风容、色泽、放旷、精清为高。”
1. 收敛,吸进:“将欲歙之,必固张之”。
2. 古同“翕”,和洽。
习读音:xí习(1)(动)学习;练习;温习:~武|~练。(2)(动)对某事物常常接触而熟悉:~焉不察。(3)(名)习惯:恶~|陈规陋~|积~。(4)姓。