fěng shì
fěng gào
fěng cǎi
fěng jiě
fěng bài
fěng zhòu
fěng xí
fěng shù
fěng wán
fěng cháo
fěng jī
fěng yù
fěng chí
fěng dú
fěng niàn
fěng quàn
fěng xīng
fěng shuō
fěng zhǐ
fěng jiàn
fěng cì
fěng shù
fěng lìng
fěng zàn
fěng dào
fěng lì
fěng yù
fěng zhào
fěng fěng
fěng yuàn
fěng cí
fěng zhí
fěng yì
fěng xié
fěng jiū
fěng qiē
fěng zhòu
fěng dòng
fěng sòng
fěng shuō
fěng shū
fěng jīng
fěng yì
fěng tuō
fěng wán
fěng wèi
fěng lùn
fěng tuō
fěng chuán
fěng yì
fěng miǎn
fěng yǒng
fěng xiào
fěng jiè
fěng shì
fěng xí
fěng shàn
fěng lì
fěng zhòu
fěng yù
fěng wù
guàn xí
bà xí
gù xí
jī xí
fù xí
dān xí
kè xí
guì xí
shí xí
àn xí
mó xí
guàn xí
jìn xí
xìng xí
mí xí
mù xí
yè xí
gù xí
bì xí
sòng xí
gù xí
bì xí
chóng xí
yán xí
shàn xí
chuán xí
zì xí
jiǔ xí
lì xí
liàn xí
jiū xí
qì xí
chuàn xí
xiū xí
chǒng xí
mó xí
xíng xí
pǐ xí
jiù xí
fú xí
yīn xí
bǔ xí
cháng xí
huá xí
shú xí
yán xí
wēn xí
fěng xí
xīn xí
cāo xí
ān xí
yuán xí
tǎo xí
jiàn xí
diào xí
ài xí
fǎng xí
háo xí
zūn xí
niǔ xí
mò xí
yǎn xí
bó xí
xué xí
jiǎng xí
ān xí
yǎn xí
fēng xí
shí xí
xī xí
xián xí
jié xí
bì xí
liàn xí
xī xí
xián xí
guàn xí
xiǎo xí
fàng xí
lòu xí
xī xí
chéng xí
zhí xí
sú xí
gōng xí
chén xí
biàn xí
xī xí
mó xí
gù xí
qǐ xí
è xí
dǎo xí
dǔ xí
xiāng xí
lóng xí
⒈ 讽诵学习。
引《南史·徐君蒨传》:“君蒨文冠一府,特有轻艶之才,新声巧变,人多讽习,竟卒於官。”
唐柳宗元《答元饶州论<春秋>书》:“往年曾记裴封叔宅,闻兄与裴太常言晋人及姜戎败秦师于殽一义,尝讽习之。”
清吴定《紫石泉山房记》:“而予又私爱古人之文艺诗歌,早夜讽习,以分其勤。”
讽fěng(1)(动)用含蓄的话指责或劝告。(2)(动)〈书〉诵读。
习读音:xí习(1)(动)学习;练习;温习:~武|~练。(2)(动)对某事物常常接触而熟悉:~焉不察。(3)(名)习惯:恶~|陈规陋~|积~。(4)姓。