guàn lì
guàn zòng
guàn yī
guàn biàn
guàn liàng
guàn lǎo
guàn lì
guàn fěi
guàn yú
guàn shǐ
guàn jié
guàn chǒng
guàn xí
guàn xìng
guàn jì
guàn qiè
guàn tōu
guàn huì
guàn kǒu
guàn lì
guàn zéi
guàn dú
guàn zēng
guàn chuàn
guàn shì
guàn fàn
guàn cháng
guàn dào
guàn xiá
guàn shì
guàn jīng
guàn shú
guàn piàn
guàn yǒu
guàn jiā
chéng xí
xī xí
fú xí
fēng xí
cāo xí
xìng xí
xiū xí
yǎn xí
è xí
guàn xí
bì xí
lì xí
mí xí
fǎng xí
yǎn xí
xīn xí
guì xí
jiǎng xí
àn xí
xué xí
zūn xí
jiù xí
jī xí
gōng xí
háo xí
shí xí
xiāng xí
lòu xí
gù xí
jiàn xí
chuán xí
shàn xí
mò xí
xíng xí
guàn xí
qǐ xí
chén xí
mó xí
pǐ xí
kè xí
tǎo xí
yán xí
ān xí
mó xí
sòng xí
jiū xí
huá xí
bì xí
shí xí
bà xí
chǒng xí
dǎo xí
shú xí
qì xí
ān xí
lóng xí
gù xí
fù xí
xī xí
yīn xí
jìn xí
mù xí
biàn xí
yuán xí
fàng xí
bó xí
sú xí
bì xí
niǔ xí
chuàn xí
mó xí
bǔ xí
liàn xí
xī xí
wēn xí
liàn xí
guàn xí
cháng xí
ài xí
gù xí
yè xí
yán xí
zhí xí
gù xí
xián xí
zì xí
jié xí
chóng xí
diào xí
dǔ xí
xiǎo xí
xián xí
dān xí
fěng xí
xī xí
jiǔ xí
惯习guànxí
(1).习惯
例惯习难改英habit⒈ 经常练习;熟练。
引晋葛洪《抱朴子·勖学》:“夫斲削刻画之薄伎,射御骑乘之易事,犹须惯习,然后能善。”
《水浒传》第四一回:“这人姓侯名健 ……做得第一手裁缝,端的是飞针走线。更兼惯习枪棒,曾拜薛永为师。”
⒉ 习惯于;习惯。
引唐杜甫《前苦寒行》之一:“秦城老翁荆扬客,惯习炎蒸岁絺綌。”
宋孟元老《东京梦华录·正月》:“向晚,贵家妇女纵赏关赌,入场观看,入市店饮宴,惯习成风。”
清刘献廷《广阳杂记》卷五:“甚矣,惯习之能移人也,能不慎哉!”
闻一多《诗与批评·冬夜评论五》:“我们中惯习的毒太深,这种毛病,犯的还是不少。”
熟练、经常练习。
惯guàn(1)(名)习以为常;积久成性;习惯:我劳动~了;一天不干活就不舒服。(2)(动)纵容(子女)养成不良习惯或作风:娇生~养|不能~着孩子们吃零食。
习读音:xí习(1)(动)学习;练习;温习:~武|~练。(2)(动)对某事物常常接触而熟悉:~焉不察。(3)(名)习惯:恶~|陈规陋~|积~。(4)姓。