táng zūn
táng gǔ
táng fàn
táng shì
táng fáng
táng duì
táng gòu
táng bào
táng chàng
táng jiě
táng guān
táng lǎo
táng bì
táng xuān
táng zi
táng é
táng guān
táng gé
táng xiōng
táng gè
táng zhí
táng míng
táng dì
táng xià
táng bù
táng xuǎn
táng mì
táng shǔ
táng huáng
táng shì
táng fáng
tāng tāng
táng lián
táng shēng
táng shàng
táng shì
táng wū
táng ào
táng bǎng
táng hòu
táng kè
táng huā
táng huáng
táng wǔ
táng chú
táng ào
táng duàn
táng cháng
táng fǔ
táng gòu
táng cān
táng fēng
táng wēi
táng xī
táng fú
táng jiē
táng gē
táng huì
táng yù
táng lì
táng biǎn
táng lián
táng mèi
táng dié
táng yàn
táng hào
táng chāi
zhuāng lì
jiě lì
bì lì
gàn lì
hòu lì
xiān lì
shì lì
chūn lì
yún lì
sān lì
méng lì
láng lì
wài lì
shōu lì
jīn lì
wū lì
fáng lì
hūn lì
xiá lì
cáo lì
míng lì
luó lì
wén lì
jiàn lì
shì lì
qiú lì
fàn lì
jūn lì
cūn lì
qiáo lì
jí lì
chà lì
xià lì
jiā lì
jù lì
sú lì
huàn lì
guì lì
tān lì
shǔ lì
tái lì
bào lì
cán lì
guǐ lì
qiáng lì
mù lì
dǐ lì
jiù lì
shǎo lì
dá lì
shí lì
fǔ lì
liáo lì
jiān lì
diǎn lì
héng lì
hǔ lì
dié lì
chá lì
yá lì
qǐng lì
jiǎ lì
cái lì
chuān lì
bǎng lì
guān lì
kè lì
mìng lì
zhé lì
míng lì
líng lì
zhá lì
yǔ lì
zéi lì
lùn lì
shān lì
kù lì
qí lì
chéng lì
lóng lì
nóng lì
zhǔ lì
dōu lì
shì lì
ào lì
liáo lì
jiǎo lì
lián lì
xiāng lì
bàn lì
chōng lì
jiǎ lì
shuì lì
xiāng lì
fán lì
rén lì
xié lì
yá lì
liáng lì
cóng lì
mén lì
huá lì
bēi lì
yì lì
chún lì
shěng lì
píng lì
mǎ lì
hòu lì
kē lì
hàn lì
bǐ lì
jiǔ lì
xuǎn lì
jiān lì
zāng lì
lǐ lì
bù lì
jiàn lì
shī lì
qiān lì
chú lì
lián lì
wáng lì
jǐng lì
háo lì
mò lì
xíng lì
qī lì
bó lì
sàn lì
liào lì
pín lì
huá lì
gǔ lì
àn lì
cāng lì
fú lì
guān lì
kè lì
qīn lì
jiāng lì
táng lì
chuán lì
páng lì
xū lì
wū lì
huàn lì
dǎo lì
jùn lì
yuán lì
dù lì
zhǎng lì
bǎi lì
gù lì
shǒu lì
biān lì
jiāng lì
zuǒ lì
yuàn lì
sù lì
jiē lì
róng lì
dà lì
zào lì
bēi lì
cái lì
zhí lì
lǎo lì
jì lì
zuò lì
bù lì
fǎ lì
xū lì
mù lì
xiǎo lì
yǐn lì
shàn lì
wǔ lì
kuài lì
shū lì
chǔ lì
xiàn lì
chéng lì
néng lì
bì lì
tíng lì
jǐ lì
zuì lì
sī lì
唐·宋时中书省的办事吏员。原自中央各机(.好工具)构抽补。
⒈ 唐宋时中书省的办事吏员。原自中央各机构抽补。 宋太祖以其擅中书事权,多生弊端,改令吏部于士人中选授。 宋太宗太平兴国九年,始以京朝官充任。
引《宋史·王旦传》:“旦被责,第拜谢,堂吏皆见罚。”
堂táng(1)(名)正房:~房|~屋。(2)(名)专为某种活动用的房屋:会~|饭~。(3)(名)旧时官府中举行仪式、审讯案件的地方:大~|祠~。(4)(名)堂房。(5)(名)(量)ɑ)用于成套的家具:一~家具。b)用于分节的课程:一~家具。b)用于分节的课程
吏读音:lì吏lì(1)(名)旧社会没有品级的小公务人员:胥~。(2)(名)旧社会泛指官吏:大~|酷~。