jué xī
jué yì
jué lèi
jué kǒu
jué shǎo
jué yì
jué xián
jué yán
jué wéi
jué měi
jué gān
jué fēng
jué liú
jué zú
jué rén
jué shèng
jué pèi
jué rán
jué kàng
jué chuán
jué dǎo
jué yǎ
jué miào
jué bì
jué zōng
jué lián
jué dé
jué shī
jué xiāo
jué míng
jué gēn
jué diàn
jué tàn
jué è
jué sì
jué lǐ
jué hè
jué chàng
jué huáng
jué mù
jué qí
jué sì
jué jǐng
jué chí
jué qì
jué hu
jué jiàn
jué yàng
jué mén
jué ài
jué duì
jué yīng
jué dǐng
jué jù
jué huó
jué jū
jué qì
jué xù
jué fēi
jué kēng
jué lún
jué shì
jué wù
jué zhāo
jué bù
jué jì
jué jì
jué xiá
jué wáng
jué bìn
jué guǐ
jué shí
jué fá
jué mò
jué wèn
jué āng
jué yǎn
jué yù
jué zhāng
jué duān
jué jiào
jué zhāo
jué liáng
jué mào
jué jīng
jué rǎng
jué děng
jué huà
jué chù
jué jié
jué dì
jué shōu
jué bǎn
jué fú
jué jùn
jué cái
jué zhǒng
jué mài
jué dǎo
jué chǎn
jué dài
jué xué
jué àn
jué sè
jué shǒu
jué guó
jué qiǎo
jué jì
jué yín
jué yǐn
jué jīng
jué lì
jué qíng
jué mìng
jué jiǎo
jué mù
jué xù
jué bǐ
jué jiāo
jué wàng
jué jiā
jué gǔ
jué chén
jué zhòng
jué yàn
jué yán
jué biān
jué sú
jué bǎn
jué mài
jué lù
jué fán
jué chàng
jué kū
jué hòu
jué miè
jué diào
jué cháng
jué āi
jué yù
jué yǐng
jué sāi
jué yù
jué qún
jué shū
jué pǐn
jué jìng
jué wèi
jué lì
jué lín
jué chū
jué diǎn
jué zhèng
jué yuán
jué qí
jué dòu
jué cháng
jué hǎo
jīn yīng
liè yīng
luó yīng
jué yīng
màn yīng
dùn yīng
fán yīng
fán yīng
mào yīng
cháng yīng
yù yīng
jiě yīng
zhān yīng
zān yīng
máo yīng
liè yīng
qiāng yīng
luán yīng
shéng yīng
cháo yīng
shé yīng
qǐng yīng
màn yīng
cǎo yīng
chuí yīng
kuǐ yīng
zhuó yīng
pán yīng
pèi yīng
jǐng yīng
diāo yīng
bù yīng
máo yīng
chén yīng
chén yīng
fán yīng
zǐ yīng
jī yīng
piāo yīng
jiāo yīng
zhū yīng
zhèn yīng
kuī yīng
guān yīng
huá yīng
xiāng yīng
shuì yīng
fēi yīng
hú yīng
mǎ yīng
扯断结冠的带。据汉刘向《说苑·复恩》载:楚庄王宴群臣,日暮酒酣,灯烛灭。有人引美人之衣。美人援绝其冠缨,以告王,命上火,欲得绝缨之人。王不从,令群臣尽绝缨而上火,尽欢而罢。后三年,晋与楚战,有楚将奋死赴敌,卒胜晋军。王问之,始知即前之绝缨者。后遂用作宽厚待人之典。
三国魏曹植《求自试表》:“絶缨盗马之臣赦, 楚赵以济其难。” 唐陈子昂《座右铭》:“ 秦穆饮盗马, 楚客报絶缨。” 元辛文房《唐才子传·钱起》:“况宾无絶缨之嫌,主无投辖之困。”
用以形容男女聚会,不拘形迹。
宋柳永《迎新春》词:“香径里,絶缨掷果无数。” 清无名氏《韵香传》:“絶缨错舃,纸醉金迷,卜昼卜夜,欢乐未央。”
战国楚庄王与群臣宴饮,日暮酒酣,殿烛熄灭,有人扯美人衣裳,美人绝断其冠上缨索,请王点火查看。楚王反令群臣尽绝冠缨,而后点火,使扯衣者不致受辱。后二年,楚与晋战,有一将奋勇杀敌,卒胜晋国,王问其人,即是夜绝缨之人。见汉.刘向《说苑.卷六.复恩》。后以绝缨比喻轻薄犯错之人。
绝jué(1)(动)断绝:~交|~缘|隔~|拒~|络绎不~。(2)(动)完全没有了;穷尽;净尽:斩尽杀~|法子都想~了。(3)(形)走不通的;没有出路的:~地|~壁|~处逢生。(4)(形)独一无二的;没有人能赶上的:~技|他的书画可称双~。(5)(副)极;最:~大多数|~大部分。(6)(副)绝对(用在否定词前面):~无此意。(7)(名)绝句:五~|七~。
缨读音:yīng缨yīng(1)(名)古代帽子上系在颔下的带子;也泛指带子:~帽|长~。(2)(名)(~儿)缨子(3)(名):红~枪。(4)(名)(~儿)缨子。(5)(名)缨子:芥菜~儿。