chuí niàn
chuí màn
chuí āi
chuí zhū
chuí wēi
chuí ěr
chuí yīn
chuí wáng
chuí lèi
chuí chì
chuí gù
chuí zǐ
chuí mò
chuí kuò
chuí tǒng
chuí zé
chuí liú
chuí fāng
chuí tiáo
chuí shì
chuí shāng
chuí suí
chuí shǎng
chuí yú
chuí bìn
chuí yù
chuí hú
chuí diào
chuí chēng
chuí jīn
chuí chéng
chuí xiàn
chuí ēn
chuí liǔ
chuí xiū
chuí bì
chuí xùn
chuí bó
chuí yì
chuí yào
chuí měi
chuí qīng
chuí shì
chuí dài
chuí xiàng
chuí jiàn
chuí hú
chuí liàng
chuí yáng
chuí zhēn
chuí jiè
chuí tóu
chuí jì
chuí yīng
chuí yīn
chuí wén
chuí jiào
chuí tiáo
chuí jiù
chuí zú
chuí juàn
chuí shì
chuí xiù
chuí gōu
chuí xún
chuí fà
chuí xūn
chuí fǎ
chuí nián
chuí jué
chuí lián
chuí tuó
chuí yòu
chuí róng
chuí yì
chuí jí
chuí yè
chuí táng
chuí jiè
chuí shēn
chuí tǐ
chuí wéi
chuí yī
chuí sī
chuí jì
chuí gāo
chuí gān
chuí wèn
chuí jiē
chuí zhī
chuí shāo
chuí shuǐ
chuí tì
chuí wǎn
chuí yú
chuí máng
chuí tǐ
chuí hóng
chuí bīng
chuí lián
chuí guà
chuí chuí
chuí yù
chuí diǎn
chuí tiān
chuí huī
chuí shì
chuí hù
chuí shang
chuí lù
chuí fàn
chuí jí
chuí ài
chuí xián
chuí ěr
chuí gào
chuí mò
chuí lún
chuí yú
chuí mù
chuí luò
chuí mù
chuí zhǐ
chuí yún
chuí qiú
chuí xiàn
chuí zhí
chuí shǒu
chuí ā
chuí bái
chuí xiàn
chuí sǐ
chuí yào
chuí guāng
chuí qíng
chuí mìng
chuí lǎn
chuí gǒng
chuí mǐn
chuí shāo
chuí wǎn
chuí pàn
chuí zēng
chuí shǒu
chuí luó
chuí tīng
chuí wěi
chuí lǎo
chuí qì
chuí xīn
chuí chá
chuí yǐng
chuí tiáo
chuí yīn
chuí mǐn
chuí sì
chuí jīng
chuí míng
chuí jī
chuí jiāng
chuí rén
dùn yīng
chuí yīng
màn yīng
máo yīng
máo yīng
piāo yīng
cǎo yīng
shéng yīng
fán yīng
yù yīng
màn yīng
mào yīng
chén yīng
zhèn yīng
hú yīng
jiāo yīng
guān yīng
huá yīng
liè yīng
pán yīng
shé yīng
xiāng yīng
luó yīng
zhū yīng
shuì yīng
zhān yīng
jīn yīng
fēi yīng
zǐ yīng
qǐng yīng
jī yīng
kuī yīng
bù yīng
jiě yīng
jué yīng
fán yīng
cháo yīng
chén yīng
luán yīng
diāo yīng
liè yīng
pèi yīng
kuǐ yīng
cháng yīng
fán yīng
zān yīng
qiāng yīng
zhuó yīng
jǐng yīng
mǎ yīng
⒈ 垂下冠带。古代臣下朝见君王时的装束。后常借指出任官职。
引《管子·小匡》:“管仲詘缨插衽,使人操斧而立其后。公辞斧三,然后退之。公曰:‘垂缨下衽,寡人将见。’”
《后汉书·章帝纪》:“一人犯罪,禁至三属,莫得垂缨仕宦王朝。”
晋葛洪《抱朴子·嘉遯》:“普天率土,莫匪臣民,亦何必垂缨执笏者为是,而乐飢衡门者可非乎?”
唐钱起《夕发箭场岩下作》诗:“懿尔青云士,垂缨朝凤闕。”
垂chuí(1)(动)耷拉下来:~柳。(2)(动)留传:人民英雄永~不朽。(3)(副)将、将要:~老。(4)(名)敬辞;用于称长辈;上级对自己的行动:~念。
缨读音:yīng缨yīng(1)(名)古代帽子上系在颔下的带子;也泛指带子:~帽|长~。(2)(名)(~儿)缨子(3)(名):红~枪。(4)(名)(~儿)缨子。(5)(名)缨子:芥菜~儿。