fēn jù
fēn huí
fēn náo
fēn ná
fēn fán
fēn yíng
fēn yún
fēn zhuó
fēn jìng
fēn fū
fēn náo
fēn nán
fēn qí
fēn yù
fēn ná
fēn pī
fēn báo
fēn nǒng
fēn rù
fēn rǒng
fēn wěi
fēn tà
fēn yùn
fēn jiū
fēn gēng
fēn máng
fēn yún
fēn luàn
fēn biāo
fēn chéng
fēn huò
fēn rǎo
fēn yuán
fēn lún
fēn chuǎn
fēn luó
fēn xiáo
fēn páng
fēn róng
fēn ná
fēn páng
fēn zhēng
fēn huá
fēn téng
fēn róu
fēn huá
fēn fēn
fēn jiū
fēn cuò
fēn rán
fēn shuì
fēn zá
fēn lún
fēn sòng
fēn bó
fēn pā
fēn gěng
fēn jié
fēn xiāo
fēn ruò
fēn ǎi
fēn xiāo
fēn guǐ
fēn fēi
fēn yùn
fēn wēn
fēn shē
fēn fēi
fēn lún
tóu lún
diào lún
chū lún
bái lún
chén lún
chù lún
jiān lún
yīng lún
dǐng lún
fū lún
dān lún
jīng lún
wáng lún
chuí lún
zēng lún
wēi lún
dì lún
líng lún
wēn lún
qīng lún
fú lún
tāo lún
bǐng lún
shěn lún
mín lún
lóng lún
ēn lún
hóng lún
jǐn lún
dí lún
gān lún
nài lún
dì lún
míng lún
yǎn lún
mí lún
jīng lún
cháng lún
cí lún
sī lún
lǜ lún
ān lún
xiān lún
yán lún
cuì lún
chuī lún
⒈ 杂乱貌;众多貌。
引《史记·司马相如列传》:“纷纶威蕤,堙灭而不称者,不可胜数也。”
《汉书》作“纷轮”。 宋苏轼《三笑图赞》:“万生纷纶,何鄙何妍,各笑其笑,未知孰贤?”
明高启张宪《舞剑联句》:“屋翻影纷纶,地殷势挥霍。”
清唐孙华《夏日斋中读书》诗之一:“纷纶布经籍,汎滥陈篇章。”
⒉ 渊博。
引《后汉书·逸民传·井丹》:“井丹字大春 ……通五经,善谈论,故京师为之语曰:‘五经纷纶井大春。’”
李贤注:“纷纶,犹浩博也。”
南朝陈徐陵《在北齐与宗室书》:“或有渔猎三史,纷纶五经。”
⒊ 忙碌;忙乱。
引唐杜甫《丽人行》:“犀箸厌飫久未下,鸞刀缕切空纷纶。”
宋洪迈《夷坚乙志·玉华侍郎》:“人世纷纶,真可厌苦。”
⒋ 华美。
引三国魏嵇康《琴赋》:“纷纶翕响,冠众艺兮。”
唐叶季良《赋得琢玉成器》:“片玉寄幽石,纷纶当代名。”
浩博。
纷fēn(形)多;杂乱:~华|~纶|~披。
纶读音:lún,guān[ lún ]1. 钓鱼用的线:垂纶。
2. 古代官吏系印用的青丝带。
3. 现用作某些合成纤维的名称:锦纶。涤纶。