fēn luó
fēn tà
fēn náo
fēn sòng
fēn huò
fēn qí
fēn jié
fēn xiáo
fēn yù
fēn fēn
fēn guǐ
fēn náo
fēn ruò
fēn jiū
fēn rǒng
fēn fán
fēn luàn
fēn máng
fēn rù
fēn zhēng
fēn bó
fēn pā
fēn cuò
fēn páng
fēn fū
fēn lún
fēn huá
fēn rán
fēn shē
fēn yùn
fēn shuì
fēn yuán
fēn gēng
fēn yùn
fēn xiāo
fēn huá
fēn jìng
fēn zhuó
fēn páng
fēn jiū
fēn ná
fēn nán
fēn yún
fēn wěi
fēn xiāo
fēn ná
fēn yún
fēn ná
fēn ǎi
fēn chéng
fēn yíng
fēn róu
fēn biāo
fēn nǒng
fēn gěng
fēn jù
fēn wēn
fēn róng
fēn lún
fēn báo
fēn téng
fēn pī
fēn fēi
fēn fēi
fēn huí
fēn zá
fēn rǎo
fēn chuǎn
nào teng
hǒng téng
bēng téng
pēng téng
rè téng
zú téng
fēi téng
hōng téng
pēn téng
xuān téng
dáo téng
pèi téng
pù téng
léi téng
fǎn teng
xiāo téng
zhī téng
bào téng
dǎo teng
qiáo téng
xuàn téng
méng téng
fēi téng
huān téng
xiān téng
pào téng
qiān téng
jué téng
biāo téng
xuān teng
měng téng
zhē teng
qiāo téng
qiāo téng
chōng téng
diāo téng
fú téng
qìng téng
bò téng
cuān téng
fèi téng
tāo téng
kuà téng
qiào téng
chuī téng
hōng téng
méng téng
qiān téng
bēn téng
guì téng
zhì téng
fēn téng
lóng téng
xiāng téng
zhuǎn téng
fǎn téng
huān téng
xiān téng
dǎo teng
hūn téng
gē téng
líng téng
yún téng
tú téng
zhí téng
zhēng téng
bēn téng
pǎo téng
tī téng
chāo téng
chí téng
méng téng
pū tēng
qí téng
bǎo téng
shēng téng
bō téng
yīng téng
chì téng
juàn téng
dǎo téng
⒈ 杂乱喧腾。
引《新唐书·儒学传下·卢履冰》:“是时言丧服,各以所见奋,交口纷腾。”
清蒲松龄《聊斋志异·陆判》:“一门啼号,纷腾终夜。”
《“五四”爱国运动资料·上海总商会之黑幕》:“各界羣向商业公团询问,物议纷腾。”
纷fēn(形)多;杂乱:~华|~纶|~披。
腾读音:téng腾téng(1)(动)奔驰或跳跃:~空|~起。(2)(动)升到空中:升~|飞~。(3)(动)使空:~开|~地方。(4)(动)用在某些动词后表示反复:折~|翻~。(5)(动)(Ténɡ)姓。